Editor: Mi Mặt Mèo
*****************
Một lúc sau hắn mới thả người ra, hỏi: "Em làm sao đến đây?"
Kỳ thật, hắn muốn hỏi chính là làm thế nào cô lại ở chỗ này. Tuy hai vấn đề này không khác nhau nhiều lắm nhưng mà cách biệt khá lớn. Cho dù Hạ Diệc Sơ có đến nước Mỹ, cũng làm thế nào lại biết được hôm nay hắn sẽ đi mua đồ trên con phố này, hơn nữa trước đó còn không liên lạc với hắn.
"Di động anh tắt máy, sợ anh có việc gì", giọng nói Hạ Diệc Sơ mềm mại.
"Thực ra là nhớ anh đúng không?" Cố Dư Sinh cười cười, nỗ lực kềm nén sự vui sướng trong lòng, nhưng mà nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt đã bán đứng hắn.
"Đi thôi, chúng ta về trước." Cố Dư Sinh nắm chặt tay Hạ Diệc Sơ.
"Phải, phải, không nên đứng giữa đường nói chuyện. Về nhà, chúng ta tâm sự." Hạ Lạc ôm một mớ đồ, kịp thời nhảy ra. Hắn cảm thấy, nếu như hắn không hé răng, vị mỹ nữ không quen biết này xem nhẹ hắn cũng thôi đi, nhưng mà Cố Dư Sinh cũng xem nhẹ hắn thì quá mất mặt rồi.
Bây giờ, Hạ Diệc Sơ mới chú ý tới Hạ Lạc. Hắn tuổi còn trẻ, đôi mắt sáng ngời, gương mặt bánh bao đáng yêu, có vẻ còn chưa chịu trưởng thành.
Hạ Diệc Sơ thầm đánh giá hắn, sau đó, cười nói:
"Chào anh, tôi là Hạ Nhật Hòa."
"Hì hì, tôi là Hạ Lạc, bạn học với Cố Dư Sinh." Hạ Lạc cảm thấy rốt cuộc cũng được chú ý, nụ cười càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137987/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.