Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Lúc Hạ Diệc Sơ mở mắt ra trời đã hừng sáng, xe dừng ở bên đường, cô bị Mặc Tẫn Ly ôm chặt mà Mạc Dữ Dư cũng ghé vào trên ghế lái ngủ say.
Hạ Diệc Sơ sửng sốt, đêm qua cô chỉ hấp thu một ít linh khí, lại không nghĩ rằng sẽ đột phá được tầng thứ nhất của Dịch Cân Kinh, tiến vào tầng thứ hai.
Hạ Diệc Sơ thức, Mặc Tẫn Ly liền nhận ra, hắn mở mắt, hôn hôn gương mặt Hạ Diệc Sơ.
Hạ Diệc Sơ né tránh, chui ra khỏi người hắn, mở cửa xe đi ra ngoài.
Tiếng động làm Mạc Dữ Dư cũng trợn mắt tỉnh lại. Hạ Diệc Sơ từ trong không gian lấy ra hai gói mì và trứng. Mạc Dữ Dư ở một bên nhóm lửa, hai người mỗi người nấu một gói.
Trước tận thế, món này đúng là không ra gì nhưng bây giờ, dưới trời tuyết lạnh thấu xương, lại là vô hạn mỹ vị.
"Cô có tính toán sau này muốn làm gì không?" Hạ Diệc Sơ hỏi Mạc Dữ Dư bên cạnh.
"Sống sót." Ánh mắt Mạc Dữ Dư kiên định.
Trước khi tận thế, cô ấy cũng là con gái duy nhất, gia cảnh tuy không giàu có nhưng cũng dư dả. Tận thế đến cha cô ấy biến thành xác sống, mẹ dẫn cô ấy chạy tới căn cứ an toàn. Cả hai mẹ con đều không thức tỉnh dị năng, nhưng vận khí tốt, trên đường đều không gặp xác sống.
Giữa đường thì gặp một phụ nữ ăn mặc đơn bạc, môi tái xanh, ôm theo con nhỏ. Trong giây phút, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137905/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.