Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Nếu quả thật là như vậy, thì phiền toái to rồi.
Xưa nay đấng quân vương đều vô tình.
Hạ Diệc Sơ ngước mắt nhìn vị hoàng đế trẻ tuổi kia, dung mạo vạn phần quen thuộc giờ phút này tự cao tự đại, lạnh lùng xa cách, tựa như hết thảy trên thế gian này đều không chút nào tác động đến hắn.
Hạ Diệc Sơ nhíu mày, xem ra phải tự nghĩ cách cứu mình thôi, vạn nhất thân thể này không có nửa phần trọng lượng trong lòng hắn thì không xong.
Chết là nhiệm vụ cũng thất bại luôn.
Hạ Diệc Sơ trầm tư nghĩ cách tự cứu thì hoàng đế lên tiếng, âm thanh lãnh lẽo:
"Trẫm đáp ứng ngươi, thả nàng."
"Ha ha, đồng ý sớm như thế có phải tốt hơn hay không." Tên nam nhân bắt lấy Hạ Diệc Sơ cười ha ha, bỏ đao ra khỏi cổ Hạ Diệc Sơ.
"Các huynh đệ, chúng ta đi!" Nam nhân kia kêu một tiếng, kéo Hạ Diệc Sơ theo lối nhỏ mà đi.
Một số lớn hắc y nhân nghênh ngang hành tẩu trong hoàng cung, bên cạnh có không ít thị vệ mặc giáp cầm trường thương bao quanh đám thích khách.
Bởi vì thích khách có con tin nên thị vệ không dám tiến lên, thích khách bước lên một bước thì thị vệ lùi lại một bước.
Bị tên kia kéo qua cổng vòm bằng đá, Hạ Diệc Sơ đột nhiên thấy hàn quang lóe lên ở góc trái phía trên mái hiên. Tâm niệm vừa động, cô nhấc chân giẫm thật mạnh vào chân tên kia, cơ hồ đem toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137863/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.