Editor: Mi Mặt Mèo
******************
"Ta chỉ nói túi tiền này lấy ra từ trên người ngươi, chứ không nói túi tiền này là của ngươi." Hạ Diệc Sơ nhìn hắn một cách chán ghét:
"Ngươi biết trong này có bao nhiêu tiền không?"
"Đây là nhà ta cho ta, một nam nhân như ta, làm sao biết chi li có bao nhiêu!"
Hắn cao giọng trả lời, vấn đề này hắn đã lường trước rồi, cô nương này quả là ngốc quá đi.
Hạ Diệc Sơ cười duyên, làm ra bộ mặt trẻ con, lấy túi tiền từ trong tay Hồng Mai, đổ dốc ra, nói:
"Chính ngươi không biết sao? Bên trong này ngoài trừ ấn tín của công chúa và một ít giấy tờ khác, căn bản không có ngân lượng."
Hạ Diệc Sơ vừa nói lời này, không chỉ có tên ăn trộm ngây người mà cả một đám xem náo nhiệt đều dại ra.
Một lúc lâu sau, không biết là ai trong đám người kêu to một tiếng:
"Nhật An công chúa! Chính là Nhật An công chúa!"
"A! Nhật An công chúa sao?"
"Ngao ngao, chạy mau! Nếu bị nhìn đến, hẳn là mất mạng a!"
"Đi mau, đi mau!"
"Thừa dịp quan binh chưa tới, chạy nhanh đi!"
"A! Không được, quan binh tới!"
- ---------------------------------------
Cuối cùng, không biết là ai rao quan binh tới, đường phố náo nhiệt bỗng chốc vắng lặng, ai nấy tản đi hết.
Người bán hàng rong cũng dọn hàng quán, cất bước chạy.
Hạ Diệc Sơ: "..."
Nhìn cảnh này, Hạ Diệc Sơ mới nhớ đến thanh danh của nguyên chủ ở kinh thành đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137850/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.