Editor: LongThanh984601
*************************
"Phó Diệc Sinh, ngươi làm cái gì!" Vương Dũng quay đầu rống to đối với Phó Diệc Sinh, thần sắc phẫn nộ.
Trời biết, mũi tên Phó Diệc Sinh kia vừa bắn ra làm tim hắn nhảy ra ngoài. một mũi tên, xem đến hắn trái tim đều phải nhảy ra ngoài. Phải đến khi nhìn ám vệ kia đem Vương Yên Nhiên đưa đi, Vương Dũng mới yên lòng.
Chẳng qua, hiện giờ nòng pháo của hắn lại nhắm ngay Phó Diệc Sinh. Hắn không nghĩ tới, Phó Diệc Sinh sẽ không cứu nữ nhi của mình, ngươc lại còn muốn bắn chết nàng.
"Làm cái gì? Vương đại nhân, chẳng lẽ ngươi không thấy, Quân Nhật An từ đầu tới cuối chính trêu chọc chúng ta sao? Chúng ta hiện tại nhất mấu chốt chính là bức vua thoái vị, lấy được ngọc tỷ, mau chóng ngồi trên vị trí kia, này làm xong chính là kết cục viên mãn. Bằng không chờ Quân Nhật An đợi được người tới, chúng ta còn sẽ có con đường khác để đi?"
Hiện tại hắn xem như nhìn kĩ, tất cả đều là con châu chấu trên cùng một sợi dây thừng, còn quản ta là người nắm quyền hay người là người cầm binh làm gì nữa.
Hiện giờ, phá vỡ cửa cung, làm mọi việc thành ván đã đóng thuyền mới là quan trọng nhất. Còn nữa... Phó Diệc Sinh câu môi cười, thần sắc mang theo ích kỷ:
"Yên Nhiên yêu ta như vậy tâm nguyện lớn nhất của ta chính là ngồi trên vị trí kia, nàng trở thành Hoàng Hậu. Chỉ cần kết cục hoàn mĩ, ta sẽ mãi giữ lại ngôi vị hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137785/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.