Editor: Mi Mặt Mèo
******************
"Ngài muốn biết điều gì?"
"Nói cho ta hay Tô phủ ở thành Tây mấy năm nay như thế nào?"
Hạ Diệc Sơ nói chuyện tùy ý, ngữ khí cùng thần sắc bình đạm, giống như lỡ đãng nói tới mà thôi.
Nam tử kia hơi sửng sốt, tưởng rằng nàng còn hỏi vấn đề gì kinh thiên lắm, không ngờ lại hỏi chuyện đơn giản như thế.
Nam tử khom lưng, rút một cuốn sổ trong hộc bàn ra:
"Khách nhân, ngài chờ một chút, tại hạ sẽ lập tức tìm ngay."
Chẳng bao lâu, nam tử vui vẻ: "Tìm được rồi, đây đây."
Hắn vừa nói vừa đưa giấy cho Hạ Diệc Sơ. Trên mặt giấy vàng chữ đen là mấy năm diễn biến của Tô phủ đều được ghi lại rõ ràng.
Hạ Diệc Sơ liếc mắt một cái, cười nhạo, khinh thường:
"Ngươi đem mấy thứ này đổi lấy tiền của ta sao?"
"Ngài nói muốn tin tức, ta đưa tin tức rồi."
Hạ Diệc Sơ lười vạch mặt hắn, mấy chữ trên giấy quá mơ hồ, hơn nữa toàn là chuyện tùy tiện ai cũng có thể nghe được.
Hạ Diệc Sơ lại hỏi kỹ hơn, cũng vừa hay hắn lại biết một chút. Hắn không dám chơi trò khôn lõi nữa, nghiêm túc thành thật trả lời.
Nam tử nhìn bốn phía, xác định không có ai nghe lén, tới gần, nói nhỏ vào lỗ tai nàng.
Hạ Diệc Sơ gật gật đầu, đem bạc cho hắn, sau đó rời đi cùng Qua Hàn.
Màn đêm buông xuống, ven đường giăng đèn kết hoa, ngọn đèn dầu lập lòe, bóng cây lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137737/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.