Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Hôm sau, Hạ Diệc Sơ xuống lầu đã thấy trong đại sảnh toàn là quan binh, thái giám, thị vệ chẳng có lấy một vị khách thật sự.
"Tô cô nương, ngài rốt cuộc cũng xuống tới rồi." Viên thái giám nhìn thấy Hạ Diệc Sơ, hai mắt sáng ngời, lập tức đến đón.
Hạ Diệc Sơ cười, hỏi viên thái giám có muốn dùng bữa sáng không thì tùy ý chọn một chỗ ngồi.
Chờ Hạ Diệc Sơ ăn xong, mới cùng bọn họ tiến cung.
Xe ngựa bên ngoài đã sẵn sàng, bá tánh vây xem nghị luận sôi nổi, Hạ Diệc Sơ bình đạm bước lên xe ngựa.
Hoàng cung Tùng Mộc quốc vô cùng to lớn, huy hoàng, điêu lan ngọc thế, hồng trang lục ngói*.
(*Điêu lan ngọc thế: bậc thềm lát đá hoa cương quý giá, lan can chạm trổ tinh xảo.
*Hồng trang lục ngói: ngói phủ men xanh, lụa đỏ trang trí.)
Hạ Diệc Sơ theo sau vị thái giám, vào đại điện yết kiến Hoàng thượng.
Trước cửa đại diện, Hạ Diệc Sơ gặp phải Tô Nguyệt Ngôn và Tô Uyển Như, cùng với một nam tử thân hình cao gầy.
"Ngũ muội, sao bây giờ mới đến, làm chúng ta chờ đã lâu."
Tô Nguyệt Ngôn trông thấy Hạ Diệc Sơ, tỏ ý cười chạy ra đón. Tô Nguyệt Ngôn còn thân mật nắm cổ tay Hạ Diệc Sơ, làm như tình cảm giữa hai người rất tốt.
Hạ Diệc Sơ trong lòng biết có khác thường, nhưng ngoài mặt không thể hiện thái độ gì lạ, vỗ vỗ bàn tay Tô Nguyệt Ngôn:
"Xin lỗi, đã để mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137722/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.