Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Không khí quanh thân dần dần tăng lên, bị Qua Hàn đụng chạm như thế khiến Hạ Diệc Sơ không khỏi phát ra thanh âm kiểu suyễn.
Hạ Diệc Sơ vốn trúng dược, lại thêm Qua Hàn chủ động, không thể nghi ngờ, hắn chính là giải dược tốt nhất.
Chính nàng cũng không thể phân rõ, thân thể mình hay là tâm mình, cái nào thoải mái cùng rung động.
Hạ Diệc Sơ thở dốc một chút, cố gắng khắc chế dược lực, mạnh mẽ đẩy tay Qua Hàn, ngước mắt nhìn hắn, giọng nói nghiêm túc cùng thận trọng:
"Ngươi nghiêm túc?"
"Chỉ có mình ngươi mới làm ta sinh ra loại cảm xúc độc chiếm này." Qua Hàn nhỏ giọng nói.
Đôi mắt hắn đen láy như bóng đêm mênh mang trên biển không có hải đăng, chỉ nghe được sóng gào mà không thấy được bất cứ vật gì.
Hạ Diệc Sơ rõ ràng cảm giác được nơi nào đó đang vô cùng hưng phấn.
Hạ Diệc Sơ duỗi tay, vén vạt áo hắn lên, quả nhiên, bên hông hắn có vết bớt quen thuộc.
Qua mỗi thế giới, hắn đều vì mình vui vẻ mà vui vẻ, vì mình đau khổ mà đau khổ, vô cùng sủng ái, vô cùng yêu thương.
Nhưng mỗi lần thay đổi thế giới, hắn lại quên đi, chỉ có mình còn nhớ. Như vậy, mình muốn hay không tiếp nhận hắn. Hơn nữa, bây giờ hắn không phải người thường. Hạ Diệc Sơ nén dục vọng, một lần nữa hỏi lại chính mình.
Đôi mắt Qua Hàn chứa đầy ý xuân, tiểu Qua Hàn chật vật phản ứng, khó tiếp thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137719/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.