Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Quần áo hai người nhanh chóng rút đi, thẳng thắn mà thành khẩn. Thích Tẫn động tác ôn nhu, có đôi phần trúc trắc.
Hạ Diệc Sơ cắn môi, quay đầu sang một bên, không đáp lại bất cứ hành động nào, như con cá ướp muối. Xúc động quá mạnh khiến trái tim cô đau đớn.
Thích Tẫn loay hoay một lúc cũng không làm được gì liền bò xuống.
Hạ Diệc Sơ sửng sốt, trong lòng nhẹ thở ra, hắn không làm?
Hạ Diệc Sơ quay đầu qua nhìn thấy Thích Tẫn đã đi ra khỏi cửa phòng.
Thích Tẫn quay lại, hơi mỉm cười: "Chị, quả nhiên là chị vẫn luyến tiếc em."
Thanh niên, ngươi hiểu sai ý.
Hạ Diệc Sơ chui đầu vào trong ổ chăn, cô muốn lấy váy áo đã bị Thích Tẫn cởi ra mà mặc vào nhưng chưa biết làm sao thì hắn đã trở lại.
Lần này trong tay hắn cầm theo một ly nước sôi để nguội.
Thích Tẫn đi đến mép giường, nhét gì đó vào miệng mình, ngửa đầu hớp một ngụm nước.
Sau đó, dưới cái nhìn chăm chú của Hạ Diệc Sơ, hắn ấn đầu cô, cố định lại, đem nước và thuốc trong miệng mình chuyển vào miệng Hạ Diệc Sơ. Đầu lưỡi hắn càn quét bên trong, thuốc trong miệng nhanh chóng tan ra.
Hạ Diệc Sơ cau mày, bị Thích Tẫn ép nuốt toàn bộ nước và thuốc.
"Cậu cho tôi uống cái gì?" Hạ Diệc Sơ căm tức nhìn Thích Tẫn.
Thích Tẫn cười cười: "Thân thể còn đau không? Đều tại em, quên mất cơ thẻ chị không tốt, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137642/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.