Editor: Mi Mặt Mèo
******************
"Thích Tẫn, không cần! Tôi không cần!"
Hạ Diệc Sơ sắc mặt trắng bệch, mạnh mẽ giãy giụa, nếu không phải bởi vì hai chân không có cảm giác, lúc này cô đã sớm chạy ra khỏi nhà.
Tuy thế, Thích Tẫn cũng vì cô giãy giụa quá mà làm cho cả hai xém ngã lăn ra sàn.
Hắn điều chỉnh vị trí của cả hai một chút, cúi đầu hôn trán Hạ Diệc Sơ, thanh âm hướng dẫn từng bước.
"Đừng hoảng hốt, một hồi sẽ thích. Thử một lần, cũng không làm ba mẹ đợi lâu đâu."
Hắn căn bản chính là cố ý, rõ ràng đáp ứng cô rồi, ngay lúc gọi điện thoại về nhà thì không ý kiến, bây giờ mới biểu lộ tâm tư.
Hạ Diệc Sơ run rẩy, gắt gao bắt lấy tay Thích Tẫn, móng tay bấm vào da thịt hắn, hỏi: "Chỉ một lát thôi?"
Thích Tẫn không thấy đau, khẽ gật đầu: "Một lát thôi."
Hạ Diệc Sơ cắn chặt môi, nội tâm giãy giụa, tuy cô cũng có chút tình cảm dành cho ba mẹ Thích, nhưng chỉ cần gọi điện báo có việc không đến được thì cũng miễn cho Thích Tẫn lấy cái... đồ vật kia áp chế mình.
Thế nhưng, Thích Tẫn vì mình mà chấp nhận quay về, nếu mình rời đi thế giới này, thì sau đó... Hạ Diệc Sơ cắn chặt hàm, có chút khó nói.
Thật lâu sau, cô khẽ gật, nhục nhã vùi đầu vào ngực Thích Tẫn.
Thích Tẫn cầm đồ vật lên, lại đem một ít gel bôi trơn ra.
Hôm nay, Hạ Diệc Sơ mặc một chiếc váy dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137630/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.