Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Đã cùng người tương ngộ, dẫu chết cũng cam nguyện.
—— Thích Tẫn.
Mọi người đều lui hết ra ngoài.
Người trong ngực cũng dần dần mất đi độ ấm, đôi tay Thích Tẫn run rẩy, đồng tử đen nhánh co chặt, dung mạo tinh xảo chỉ còn lại mê mang.
Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt.
Hắn cúi đầu, một lần lại một lần gọi tên cô ở thế giới này.
Như thế nào sẽ như vậy? Kế hoạch rõ ràng đã được thiết kế hoàn mỹ, tại sao cô đột nhiên bỏ đi, để hắn lại đây, làm sao hắn có thể tiếp thu được chuyện này.
Thích Tẫn ôm chặt Hạ Diệc Sơ, đầu gục xuống, thần sắc vặn vẹo đầy thống khổ.
Hồi lâu sau hắn mới chậm rãi mở mắt, đôi mắt âm u yên lặng đầy chết chóc. Hắn ôn nhu sửa sửa vạt áo và mái tóc có chút tán loạn của cô. Sau đó, in nhẹ lên môi cô một nụ hôn:
"Tôi tuyệt đối không bỏ chị, chị chỉ có thể thuộc về một mình tôi."
Thích Tẫn ôm cô không biết bao lâu mới buông tay, đặt cô lại trên giường, kéo chăn đắp đàng hoàng. Sau đó, hắn đi ra ngoài, giơ tay nhìn đồng hồ, đã 4 giờ sáng.
Hắn tự mình lái xe về biệt thự Thích gia.
Mặt trời từ từ bò từ sườn núi lên, ánh sáng tỏa lan.
Thích Tẫn ngồi trước thềm biệt thự, chờ đợi chiếc xe hơi màu đen quen thuộc.
Loại chuyện luân hồi này, nghe tới thật không thể tưởng tượng được, giống như là trọng sinh vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137624/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.