Người đến tấp nập, kín hết chỗ. Phía sau còn rất nhiều người phải đứng.
Hôm nay, ngoài tiết mục của Hạ Diệc Sơ và Tần Qua, còn có các tiết mục khác của chính phủ, có tiểu phẩm, có tiết mục của thiếu nhi, nhiều người nhốn nháo không kềm chế được, gọi tên Hạ Diệc Sơ và Tần Qua.
Trong phút chốc, tiếng vỗ tay oanh động, tiếng hô "Tần Qua", "Lê Manh" ầm ầm như sấm sét.
Hạ Diệc Sơ và Tần Qua giữa tiếng vỗ tay của mọi người đi lên sân khấu.
Hạ Diệc Sơ cười, giơ tay ý bảo mọi người an tĩnh lại.
Âm nhạc vang lên, giai điệu xa la mọi người chưa từng nghe, tiết tấu đầy cảm xúc, làm người nghe cầm lòng không được, vô cùng yêu thích.
Hạ Diệc Sơ cầm micro, nhìn Tần Qua, trên mặt tươi cười, ánh mắt lấp lánh.
"Mỗi một lần, dù cô đơn vẫn kiên cường.
Mỗi một lần, dù bị thương vẫn không rơi nước mắt.
Tôi biết, tôi vẫn có một đôi cánh ẩn hình mang tôi đi qua tuyệt vọng
Không quan tâm ai có được ánh dương sáng lòa.
Tôi mỗi ngày đều có hoàng hôn rực rỡ.
Tôi biết tôi vẫn có đôi cánh ẩn hình.
Mang tôi bay xa, cho tôi hy vọng.
Cuộc đời nhiều mộng tưởng,
Tuổi trẻ lảnh lót tiếng hát ca.
Tôi bay lượn không sợ hãi,
Nơi nào có gió, tôi sẽ bay đi rất xa."
- ----------------------------------------
Những lời này tựa như có ma lực, không chỉ xuyên qua tai mọi người mà còn làm họ có cảm xúc mạnh liệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137495/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.