Trong lúc Hạ Diệc Sơ trả lời phỏng vấn thì Lý Bách Nhiên cũng đã gặp gỡ giáo viên và bạn học. 
Từ khi ở với Hạ Diệc Sơ, Lý Bách Nhiên từ học sinh trung bình đã bò lên vị trí học bá, danh xứng với thực, nhưng không vì thế mà Lý Bách Nhiên trở nên kiêu ngạo. Lần thi thố nào cũng chăm chỉ học tập, đạt được thành tích đáng nể, không làm nhà trường thất vọng. 
Tuy rằng tính cách hắn có hơi lãnh đạm, nhưng lại biết nghe lời nên các giáo viên cũng rất thích hắn. 
Hôm nay là kỳ thi Olympic môn Toán, hẳn là sẽ không quá khó đối với Lý Bách Nhiên. 
Đã từng có nhiều người cho rằng vì Lý Bách Nhiên có quan hệ với giáo viên là Cố Trừ Tịch nên thành tích mới tiến bộ vượt bậc như vậy. Kỳ thật, chỉ có một mình Lý Bách Nhiên biết, hắn tiến bộ là nhờ thời gian học tập trong mộng. 
Trong mộng giống như một thế giới khác, có vui có buồn, có chút quen thuộc, nhưng hắn lại không thể nhớ đã trải qua khi nào. 
Hôm nay thi đấu có hai lượt, một buổi sáng và một buổi chiều, mỗi lượt thi bốn tiếng. 
Sau khi ra khỏi phòng thi, Lý Bách Nhiên lấy điện thoại ra bấm số, người bên kia rất nhanh nhận cuộc gọi: 
"Nhiên? Sao gọi cho tôi sớm vậy? Không phải đây là giờ học của cậu sao?" 
"Aaron, tôi đang ở thủ đô, ở ngã tư đường Bạch Vân, cậu cho người đến đón tôi đi." 
"Cái gì? Cậu ở thủ đô? Nhiên, cậu thật không có chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137429/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.