Trong trí nhớ A Li, nửa tháng sau cô ấy mới gặp mặt An Dập lần đầu tiên. Nhưng mà Hạ Diệc Sơ không muốn chờ lâu như vậy. 
Hiện tại, có trí nhớ của A Li, cô biết địa chỉ của An Dập cũng như hành trình mỗi ngày của anh ấy. 
Hôm nay là ngày 19. 
An Dập hẳn là ở...bệnh viện! 
Hạ Diệc Sơ không quen thuộc đường xá nơi này lắm nên cô dừng lại trước một trạm giao thông công cộng. Sau khi tính toán thời gian di chuyển, cô quyết định ngồi xe. 
Vì thế ngày đó, tại nhà chờ xe buýt, có người sẽ thấy được một con mèo lông trắng như tuyết đang ngồi xổm, ngửa đầu nhìn hướng xe buýt chạy đến, một cơn gió thổi qua khiến đôi tai trắng run run, rất đáng yêu. 
Trong nhà chờ có hai thiếu nữ thanh xuân dào dạt dùng di động chụp lén Hạ Diệc Sơ, sau đó xé túi cá khô ra, đặt cá lên tay mình, đi gần đến chỗ Hạ Diệc Sơ. 
Phàm nhân vô tri. 
Hạ Diệc Sơ cao lãnh liếc hai người nọ một cái, ngoảnh sang một bên. 
"Ah! Mộng Trân, nó không sợ chúng ta." 
"Ừ, lần đầu gặp con mèo đáng yêu không sợ người như vậy đó. Cậu nói xem có phải nó đứng đây chờ xe buýt giống chúng ta không?" 
"Không thể nào? Không ăn cá hả? Không thích vị ớt sao?" 
- ------------------------------------------------- 
Nhìn hai cô gái bên cạnh mình nói cười vui vẻ, Hạ Diệc Sơ sắp chịu hết nổi. 
Rốt cuộc, xe buýt cũng tới. Chờ mọi người lên xe hết, Hạ Diệc Sơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137349/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.