Cocacola mơ màng một lần, có chút ủy khuất ngẩng đầu, "Meo?"
"Người bạn kia là con gái?" Tống mẫu kết luận.
Tống Ninh không có phủ nhận.
Tống mẫu rõ ràng ho khan một cái, "Cái kia, con trai, thì ra con thích là con gái sao."
Trên mặt thần sắc không có biến hóa chút nào, Tống Ninh đứng người lên, quay đầu, tiếng nói lạnh buốt, "Bằng không ngài nghĩ sao."
Tống mẫu cười cười.
Bà nhìn con mèo trên mặt đất một chút, "Hẳn là một cô gái rất đáng yêu đi."
Xoa xoa nước trên tay, Tống mẫu tâm tình rất tốt nói, "Nhìn đến con của chúng ta muốn thoát cô đơn, là nên chúc mừng thật tốt một lần."
Vừa nói, một lần nữa vào phòng bếp.
* * *
Trầm Mộc Bạch một đêm đều nhớ Cocacola, nằm mơ cũng là bộ dáng của Cocacola tại nhà Tống Ninh.
Sáng sớm, đuổi tới phòng học, há miệng chính là, "Cocacola trôi qua thế nào?"
Nam sinh luồn tay vào túi sách ngừng một lát, "Cậu rất nhớ nó?"
Cô không chút nghĩ ngợi nói, "Đương nhiên, dù sao tớ cũng coi như là nửa mẹ của nó."
Tống Ninh không nói lời nào.
Trầm Mộc Bạch phát hiện, bàn bên cô hôm nay tâm tình bộ dáng giống như rất tốt.
Tại thời điểm tan học, tranh thủ thời gian hào hứng nói, "Bạn học Tống, tôi hôm nay có thể tới nhà cậu hay không."
Tống Ninh nhìn cô một cái, "Tùy cậu."
Trầm Mộc Bạch vui sướng hài lòng đi theo sau lưng người ta, nói huyên thuyên, "Cocacola có nghe lời hay không, đột nhiên đến một cái hoàn cảnh xa lạ có thể bị hù dọa hay không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/724607/chuong-2096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.