Tịch Chiến nín cười "Ừm."
Trầm Mộc Bạch hồ nghi nhìn hắn mấy lần, thấy nam sinh sắc mặt đạm nhiên, lúc này mới yên tĩnh xuống tới, nhưng vẫn là không yên lòng nói, "Liền cầm tay."
Tịch Chiến bình tĩnh gật đầu, "Ân, liền cầm tay."
Một cái nhân nhượng này là cầm đã hơn nửa ngày.
Trong lòng bàn tay đều có chút toát mồ hôi, Trầm Mộc Bạch nhịn không được rút tay về nói, "Đủ rồi."
Tịch Chiến ánh mắt rơi vào khuôn mặt nhỏ mềm mại hơi phồng của thiếu nữ, nhìn chăm chú một hồi lâu, mới thu hồi ánh mắt.
Hắn thuận miệng nói, "Cuối tuần này lớp phó học tập có rảnh không?"
Trầm Mộc Bạch nghe vậy cảnh giác, "Không có, cậu muốn làm gì?"
Tịch Chiến giống như cười mà không phải cười, "Thật không có?"
Không chịu được ánh mắt nam sinh, lực lượng không đáng nói đến, "Cậu nói trước cậu muốn làm gì?"
"Không làm gì." Tịch Chiến không nhanh không chậm mở miệng nói, "Chỉ là muốn cùng bạn gái làm buổi hẹn."
Trầm Mộc Bạch, ".. Nghĩ hay lắm."
Tịch Chiến lười biếng nói, "Chỉ là làm buổi hẹn, còn là nói, lớp phó học tập không dám?"
Thiếu nữ hơi ngẩng khuôn mặt nhỏ, mắt tròn lưu lưu nhìn hắn, "Có cái gì không dám, không phải liền là hẹn hò sao?"
Tịch Chiến trong mắt lộ vẻ cười, "Vậy liền cuối tuần gặp."
* * *
Ngã xuống giường che mặt, Trầm Mộc Bạch cảm thấy mình liền không nên đáp ứng điều kiện này, ẩn ẩn sinh ra một cỗ cảm giác hối hận.
Tống Niếp Niếp mở cửa phòng ngủ ra, lạch cạch chạy vào, nãi thanh nãi khí nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/724226/chuong-1715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.