Nam tử mặc áo đỏ đưa cô gông cùm xiềng xích trên người mình, đỏ mắt thẳng vào chằm chằm tới, "Cửu Nhi nếu là dùng bậc tư thế này, làm đến một nửa sợ là sẽ phải thể lực chống đỡ hết nổi."
Trầm Mộc Bạch không muốn nói chuyện, hung hăng hướng về chỗ bả vai hắn cắn.
Hình Diễm mắt sắc xám xuống, hận không thể đem thiếu nữ trực tiếp xử lý mới được.
Nhưng là hắn biết được hiện tại không thể gấp, bất quá cuối cùng sẽ có một ngày hắn đem người này triệt triệt để để chiếm hữu.
Về sau xảy ra chuyện gì Trầm Mộc Bạch không muốn hồi tưởng.
Người này để cho cô nghe nam kia nữ làm loại chuyện đó còn chưa tính, còn ôm cô đi xem từng hàng đồ vật làm người xấu hổ kia, một bên khẽ cắn lỗ tai cô, cười khẽ không ngừng, "Cửu Nhi, nàng có biết đây là vật gì không?"
Trầm Mộc Bạch sắc mặt đỏ lên, trợn tròn đôi mắt, chán nản, "Hình Diễm, ngươi dám! Vô sỉ! Lưu manh!"
Nam tử mặc áo đỏ huyết mâu nhìn chằm chằm cô, câu môi cười nói, "Cửu Nhi yên tâm, ta làm sao sẽ chịu để cho thứ này chiếm tiện nghi của nàng."
Trên người cô gái mỗi một chỗ cũng là của hắn, đừng nói là người khác, chính là vật chết cũng không thể đụng vào một phân một hào.
Nơi này thoạt nhìn cao nhã, nhưng là bên trong không biết có bao nhiêu loại đồ vật dơ bẩn, mỗi một dạng đều chứng kiến đến đám ma tu ngày bình thường sinh hoạt là có cỡ nào hỗn loạn.
Hết lần này tới lần khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/724152/chuong-1641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.