Trầm Mộc Bạch không rõ ràng cho lắm, lại một lát sau, rốt cục ý thức được ý nghĩ của tiểu loli, khóe miệng lập tức cứng ngắc.
Cô một chút cũng không muốn ăn cá sống đâu.
Thế nhưng đây cũng là tiểu mỹ nhân ngư rất vất vả bắt đến, vậy bây giờ phải làm sao cho phải đây.
Trầm Mộc Bạch thật sâu buồn rầu, sau đó bịt ý nghĩ, cuối cùng nói, "Con cá này giống như mang thai, chúng chị vẫn là không ăn nó tốt rồi."
Tiểu mỹ nhân ngư nháy nháy mắt.
Trầm Mộc Bạch dưới ánh mắt thuần tịnh vô hại của Bạch Lan, nội tâm cảm thấy một cỗ cảm giác tội ác thật sâu, nhưng là vì không ăn cá sống, cô vẫn là quyết định đem cái này tiếp tục vung xuống "Nó về sau sẽ sinh ra thật nhiều thật nhiều cá nhỏ, cho nên chị quyết định không ăn nó."
Tiểu mỹ nhân ngư mở to đôi mắt ướt sũng nhìn cô, tựa hồ có chút khó hiểu.
Trầm Mộc Bạch chỉ chỉ bụng mình, "Nó nơi này, có tiểu bảo bảo."
Tiểu mỹ nhân ngư rủ xuống đôi mắt, nhìn chằm chằm bụng cô.
Ngay tại thời điểm Trầm Mộc Bạch bị nhìn đến chột dạ, đối phương rốt cục giơ mặt lên, sau đó nhẹ gật đầu.
Trầm Mộc Bạch như trút được gánh nặng, sau đó nội tâm có chút lưu luyến không rời đưa con cá béo trong tay sống không còn gì luyến tiếc thả ra.
Đối phương lộc cộc vùng vẫy, sau đó lấy tốc độ ánh sáng bơi đi mất.
Trầm Mộc Bạch trông mong nhìn một hồi, sau đó thu tầm mắt lại.
Một bên tiểu mỹ nhân ngư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/723613/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.