Nhưng Trầm Mộc Bạch lại có thể phát giác được, ánh mắt đối phương một mực dừng lại ở trên người cô, không biết là cái ý nghĩa gì, đành phải kiên trì nói, "Tôi đi xuống trước."
Cô giống như là sau lưng có mãnh thú đang đuổi, phạch một cái bò xuống dưới, sau đó đi vào trong phòng vệ sinh rửa tay, còn cố ý dùng xà phòng tẩy rất nhiều lần, trong lòng lúc này mới dễ chịu hơn một chút.
Trở lại trên giường, cô không rảnh đi nghĩ Hạ Trạch Vũ có ngủ hay không, có chút sợ hãi co đến trong góc giường, cầm trong tay đồ vật miễn cưỡng có thể phòng thân, sau đó ráng chống đỡ đến nửa đêm, cuối cùng thật sự là nhịn không được, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Ngục giam mỗi sáng sớm sáu giờ rưỡi rời giường, thời điểm tiếng chuông vang lên, Trầm Mộc Bạch vốn dĩ mộng đẹp bị đánh gãy, cô dụi dụi con mắt, từ trên giường đứng dậy, sau đó chậm rãi ngáp một cái, "Phượng trảo, sô cô la, hạt giẻ cười, đại bạch thỏ kẹo sữa đường, khoai tây chiên.."
Nói xong cô liền muốn khóc, tại sao không để cho cô mơ xong giấc mộng này, nhất định phải mau ăn đến lúc đó tỉnh lại.
Bên ngoài giám ngục đang tra phòng, thanh âm nói chuyện ẩn ẩn truyền đến, vốn dĩ còn muốn ngủ nhiều một lần thẳng giấc Trầm Mộc Bạch tranh thủ thời gian xuống giường.
"Ngớ ngẩn." Một đường tiếng nói miễn cưỡng truyền đến, mang theo khàn khàn thuộc về lúc sáng sớm.
Cô ngẩng đầu nhìn lại, giường trên Hạ Trạch Vũ cụp xuống mí mắt, môi mỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/723423/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.