Trầm Mộc Bạch từ phòng vệ sinh trở về, trong bao sương tràn đầy náo nhiệt.
Tần Hải Vi thế nhưng là người thứ nhất mắt sắc phát hiện cô, vội vàng ngoắc nói, "Hạ Diệp, chúng ta vừa muốn nói đến cậu đây, nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến."
Ở dưới ánh mắt một đám bạn học cũ, Trầm Mộc Bạch lập tức cảm thấy có chút im lặng, cô làm sao cũng không nghĩ đến, lần gặp bạn học cũ này lại hiện thực đến không thể lại thực tế.
Ngay lúc cô đau khổ nghĩ buồn bực phải dùng cớ gì rút lui, một nữ nhân đưa cô kéo tới, "Hạ Diệp, nhớ ngày đó, cậu thế nhưng là đại danh nhân của đại học A chúng ta, đã nhiều năm như vậy, chúng ta một đám bạn học cũ đều quan tâm cậu trôi qua thế nào."
"Đúng vậy, những năm qua gặp bạn học cũ cậu thế nhưng là một lần đều không đến, hiện tại thật vất vả đến rồi, cũng đừng nửa đường rời sân nha."
"Các cậu cũng đừng nhiệt tình như vậy, nếu là dọa Hạ Diệp chạy thì làm sao bây giờ?" Tần Hải Vi cười duyên một tiếng nói, vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh nói, "Có cần phải tới bên cạnh tôi ngồi?" Cô ta sóng mắt hơi đổi, nhìn về phía Lục Viễn Thành, có chút mập mờ nói, "Còn là nói, trong lòng cậu cũng sớm đã có chủ ý."
Cô ta lời vừa nói ra, những bạn học cũ kia lộ ra thần sắc bừng tỉnh đại ngộ, trong mắt mang theo chút thần sắc ý vị không rõ.
Trầm Mộc Bạch kéo ra khóe miệng, thái độ thoải mái ngồi xuống nói, "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/723370/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.