Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Mái tóc bạc của Mạc Ly dưới phản xạ của ánh nến có vẻ phá lệ ánh sáng, quanh đầu giống như mang theo tầng hào quang nhàn nhạt.
"Trẫm, sinh thời không có thể đáp ứng nàng! Vậy sau khi nàng đi rồi sao lại có thể nhẫn tâm để lại nàng một mình nơi đó."
Mạc Ly nhẹ nhàng bung cây dù.
Thản nhiên bước đi trong màn mưa.
"Nhưng mà hoàng huynh, hoàng hậu ở Tiêu Phòng Điện nên xử trí như thế nào......"
Mạc Ly đột nhiên dừng bước chân lại, ngẩng đầu lên nhìn bóng đêm.
Đêm đó cũng là một ngày mưa như thế này......
Hắn mất đi nàng!
"Nếu nàng ta rất muốn vị trí hoàng hậu này vậy thì để nàng ta cả đời sống thật tốt ở Tiêu Phòng Điện đi!"
Dứt lời, Mạc Ly thân ảnh hoàn toàn biến mất ở trong bóng đêm.
Một trận gió thổi qua, đem cánh hoa lê trong tay Mạc Ly thổi bay, tầm mắt nhìn theo đóa hoa lê, Mạc Ly lẩm bẩm nói: "Nhu Nhi, nhìn xem những gì ta đồng ý với nàng ta đều làm được rồi!"
Mạc Ương nhẹ nhàng thở dài, cuối cùng vẫn là không có đi vào.
Bên này Trương Phú Quý ở trước cửa gấp tới mức đi tới đi lui.
Kẽo kẹt!
Đột nhiên, đại môn mở ra.
Mạc Ương từ bên trong hoàn hảo không tổn hao gì đi ra.
"Chủ tử, ngài sắp hù chết bọn nô tài rồi."
Mạc ương biểu tình đạm mạc, Trương Phú Quý thấy thế ngoan ngoãn câm miệng.
Đoàn người đi về phía hoàng lăng.
Thời điểm đi qua con đường phố xá xầm uất, có một đám nữ nhân đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-thien-than-thu-99/749012/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.