Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
"Tại sao lại như vậy?!"
Tô Linh Nhi tức giận ném sách sang một bên.
Vạn phần không cam lòng nói: "Vì sao lần này ta lại thua!"
Mạc Ly lộ ra một nụ cười tươi của người chiến thắng.
Tô Linh Nhi nhìn quân đội của mình bị xử lý, lại nhìn thoáng qua tươi cười lộ trên mặt Mạc Ly, không khỏi rùng mình một cái.
"Đừng quên chúng ta đánh cược cái gì!"
Mạc Ly đứng dậy đi nhanh tới trước mặt Tô Linh Nhi.
Thân thể Tô Linh Nhi hơi run run, vội vàng vươn đôi tay che chắn phía trước ngăn Mạc Ly lại, la lớn: "Nếu vừa rồi ở thời điểm chàng rút lui, ta phái ra mười vạn, không, một vạn đại quân! Có thể tiêu diệt đội quân của chàng, như vậy trận chiến kia ta mới là người thắng."
Mạc Ly không quan tâm Tô Linh Nhi đang ngăn cản đi lại gần hơn nữa, hài hước nói: "Bất quá hiện tại đã chậm, hiện tại chuyện nàng cần là suy nghĩ nên làm thế nào ngăn cản thiên quân vạn mã của bổn thái tử đi"
Nạp Lan Tĩnh Vận đi vào nhà kề nhìn Thủy Nguyệt đã tắt thở.
Ánh mắt trở nên cực kỳ phức tạp.
Sợ hãi, ghen ghét, phẫn hận......
Chậm rãi, ở trong mắt nàng ta lửa giận hận thù càng ngày càng nhiều.
Nạp Lan Tĩnh Vận nhìn khuôn mặt tái nhợt của Thủy Nguyệt nói.
"Đều là tại Nạp Lan Uyển Nhu, ta mới có thể bị thánh thượng phạt, cũng là vì Nạp Lan Uyển Nhu, ngươi mới có thể chết thảm, Thủy Nguyệt, nhớ công lao người hầu hạ ta từ trước tới giờ, ta nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-thien-than-thu-99/748999/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.