Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Nhìn biểu tình hiện lên trên mặt Nạp Lan Tĩnh Vận, trong lòng Đức phi vui vẻ, giả bộ làm ra bộ đáng tiếc hận, lắc đầu nói: "Ai, đều là chút chuyện cũ rích, xem ra ta thật là người già rồi, trí nhớ đều không tốt, ngươi nha, cũng đừng thương tâm."
Đức phi nói xong liền kéo tay Nạp Lan Tĩnh Vận qua, bất động thanh sắc cởi ra vòng tay mã não quý giá từ trên cổ tay mình.
"Tuy rằng vòng tay mã não này không trân quý bằng vòng khuynh tâm nhưng vẫn là một chút tâm ý của bổn cung."
Đức phi lại nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Nạp Lan Tĩnh Vận.
Nạp Lan Tĩnh Vận sắc mặt đỏ lên, ngoan ngoãn gật gật đầu, đem mã não nhận lấy.
Vị Ương Cung, tiệc mừng thọ.
Lục hoàng tử Mạc Lâm sau khi mọi người ngồi vào vị trí, mới khoan thai tới muộn.
Mạc Càn nhìn thoáng qua Mạc Lâm, sắc mặt có chút âm trầm.
Đức phi thấy vẻ tức giận hiện lên trên mặt Mạc Càn, vội vàng đứng lên quát lớn nói: "Ngươi cái đồ hỗn trướng này, cho dù là chuẩn bị lễ vật mừng thọ cho phụ hoàng ngươi cũng không được phép tới chậm!"
Nghe được Đức phi nói, sắc mặt Mạc Càn hơi hơi có chút hòa hoãn.
"Đứng lên đi!"
Mạc Lâm nghe tiếng đứng lên.
"Phụ hoàng, nhi thần chuẩn bị cho ngài một đại lễ vật."
Dứt lời, Mạc Lâm đứng lên nhìn về phía sau.
Mọi người theo Mạc Ly hướng tới cửa Vị Ương Cung nhìn lại.
Chỉ thấy cung nhân nâng một vật vào, bên trên phủ tấm vải đỏ.
Bá!
Mạc Lâm tiến lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-thien-than-thu-99/748992/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.