Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Tô Linh Nhi nhìn bình thuốc trắng bằng cẩm thạch trong tay, mở nút bình ra, tức khắc một cổ mùi hương lạnh thấu xương xông vào mũi.
"Tiểu thư, thứ này dùng để làm gì?"
Thước Nhi nhìn bốn năm cái bình cẩm thạch màu trắng trên bàn.
"Dùng làm gì? Đây chính là lễ vật chúng ta dâng lên cho Hoàng Thượng."
"Cái gì?"
Nghe thấy Tô Linh Nhi nói vài thứ kia là để đưa vào trong hoàng cung, tròng mắt Thước Nhi đều sắp trừng rớt ra ngoài.
"Tiểu thư, ngài cũng không thể làm như vậy, vạn nhất để cho Thái tử biết, cho rằng ngài không coi trọng thì sao."
Tô Linh Nhi ngồi ở trên ghế, bắt chéo chân xua xua tay.
"Ngươi cũng đừng quản!"
Những cái này đều là bảo bối của nàng!
"Tiểu thư......"
Thước Nhi còn muốn nói cái gì đó, Tô Linh Nhi lại trực tiếp đem những lọ thuốc bỏ vào một cái hộp gấm, sau đó nghênh ngang đi ra ngoài ngắm hoa.
Bên kia, hoàng cung.
Mạc Ly từ ngự thư phòng đi ra, gã sai vặt Hoài Cẩn ở bên ngoài chờ đợi lâu ngày vội vàng tiến lên nói: "Thái tử, kiệu đã ở bên ngoài chờ sẵn!"
"Ừ"
Mạc Ly ngoài miệng đáp ứng nhưng thân thể lại chưa hướng tới cửa cung đi ra.
Hoài Cẩn thấy vẻ mặt Mạc Ly biểu tình ngưng trọng cũng không dám mở miệng chỉ có thể đi theo một bên nhắc nhở đề phòng Mạc Ly đụng vào cây cột.
Từ ngự thư phòng ra, trong đầu Mạc Ly tất cả đều là về chuyện cứu tế ở phía nam.
Cứ như vậy, bất tri bất giác đi tới.
Chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-thien-than-thu-99/748985/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.