Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Trời đông giá rét đi qua, xuân ý liền từ nam diện bị gió thổi lại đây.
Ba tháng đông trôi qua, những đoá hoa lê trong viện liền hừng hực khí thế nở rộ.
Toàn bộ Thanh Lê Viên đều tràn ngập thanh hương hoa lê.
"Thước Nhi, chúng ta đi ra ngoài ngắm hoa thôi."
Tô Linh Nhi vươn tay ra đỡ một cánh hoa lê bay từ ngoài cửa sổ vào, vui sướng ngẩng đầu lên nhìn về phía cây hoa lê kia.
Nghe Tô Linh Nhi muốn đi ra ngoài Thước Nhi vội vàng tìm tới một cái ghế con, lại đặt ở trên ghế một miếng lót, cuối cùng lại không yên tâm, tìm tới một cái bình nước nóng.
Nhìn bộ dáng Thước Nhi bận trước bận sau, Tô Linh Nhi không khỏi lộ ra một nụ cười ấm lòng.
Từ khi nào, cũng từng có một người giống Thước Nhi tất cả cũng xoay quanh nàng, thẳng đến ngày đó.......
Tô Linh Nhi trong đầu lại lần nữa bị bao trùm một màu đỏ, không khỏi giật mình một cái.
"Tiểu thư, được rồi, chúng có thể đi rồi."
Nghe thấy Thước Nhi ở bên ngoài gọi mình, Tô Linh Nhi lắc lắc đầu lộ ra một nụ cười sáng lạn, vui vẻ nói: "Ta lập tức đi ra ngoài."
Tô Linh Nhi nhẹ nhàng từ trong phòng chạy ra.
Mới vừa ra, đón ngay một trận gió ấm.
Váy dài màu xanh theo gió đong đưa, trên cây cánh hoa cũng bị thổi lạc, từng mảnh như là bông tuyết ngày đông nhẹ nhàng rơi xuống.
"Thật xinh đẹp a!"
Thước Nhi bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây người.
Thẳng đến khi Tô Linh Nhi ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-thien-than-thu-99/748980/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.