Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
"Lớn mật!"
Mạc Ly tức giận đập tay xuống bàn.
Chỉ có điều, những người quen thuộc của hắn đều biết Mạc Ly hắn nếu thực sự tức giận thì sẽ không nói một lời.
Mà hiện tại, Mạc Ly không chỉ đập xuống bàn, thanh âm còn ngột cất cao vài độ.
Cái này chỉ có thể chứng minh Mạc Ly hắn...... Chột dạ!
"Phải không?"
Tuyết Mạn Nguyệt mở miệng hỏi ngược lại.
Thấy thế, Mạc Ly lạnh lùng nói: "Xem ra ngươi đã quên ước định giữa chúng ta, như vậy ngươi cũng không cần ở lại trong phủ Thái tử nữa!"
Dứt lời, Mạc Ly liền đứng lên, ngay sau đó ở trong Say Mê Các xuất hiện hai hắc y nhân, tiến lên bắt Tuyết Mạn Nguyệt, như muốn mang đi.
Không biết vì sao, Tuyết Mạn Nguyệt vẫn luôn ở trong phủ Thái tử vâng vâng dạ dạ giờ phút này lại như là tiêm máu gà, gân cổ lên hô:
"Nếu Thái tử nói không thích trắc phi, vì sao mỗi khi ngủ lại vào ban đêm ở nơi này của nô tỳ đều gọi nhũ danh của trắc phi."
Nhũ danh của nữ tử sẽ không dễ dàng nói cho người khác.
Khi chưa xuất giá chỉ có cha mẹ người thân biết.
Sau khi xuất giá, cũng chỉ có trượng phu biết.
Mạc Ly xoay người mở miệng nói: "Chậm đã!"
Hắc y nhân ngừng động tác trong tay lại, ngay sau đó phi thân biến mất ở Say Mê Các.
"Như vậy bổn Thái tử hỏi ngươi, nhũ danh của nàng là gì?"
Khóe miệng Tuyết Mạn Nguyệt tràn ra một nụ cười sáng lạn, nhẹ mấp máy môi đỏ.
Sau khi nghe hai chữ quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-thien-than-thu-99/748977/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.