Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Lại qua 500 năm.
Tô Linh Nhi đem tinh hạch màu tím trong cơ thể hấp thu tất cả đều chuyển hóa xong, tân nhân loại đã không cần cô chỉ dẫn.
Làm một nhân loại, cô sống nhiều năm như vậy nghiễm nhiên là một kỳ tích.
Một năm này, mùa đông.
Toàn bộ thế giới trải qua ba ngày đại tuyết.
Tô Linh Nhi được Minh Xa ôm đi, đi đến đài quan sát cao nhất nhìn ánh đèn phía dưới, giống như đang đứng giữa ngân hà.
Tô Linh Nhi ghé vào trong lòng ngực Minh Xa, dùng một giọng nói suy yếu gần như không thể nghe thấy: "Đời này có anh bên cạnh, thật tốt! Ngàn năm thời gian thoảng qua, khi em già rồi vẫn thấy không đủ, hy vọng chúng ta còn có thể gặp lại."
Nói xong câu đó, Tô Linh Nhi liền ở trong lòng ngực Minh Xa an tường nhắm mắt lại.
Tô Linh Nhi cũng không biết khi cô thoát ly khỏi thế giới mạt thế, một người nam nhân vẫn luôn đứng ở trong gió tuyết, thật lâu không nói lời nào.
Thẳng đến khi tuyết đọng hòa tan, nam nhân kia mới đứng lên nhìn không trung, suy nghĩ bay tới một nơi rất xa rất xa, ánh sáng dầu tiên tiên của ngày mới chiếu trên người hắn, giây tiếp theo liền biến thành vô số tia sáng biến mất ở thiên địa chi gian.
Tân thế kỷ công nguyên một ngàn linh 5 năm, chân thần * Nữ Oa xưng nữ hoàng bệ hạ Ninh Khuyết qua đời, tang thi vương Minh Xa mất tích, hậu nhân vì kỷ niệm hai người đã lập hai pho tượng ở đoạn đường phồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-thien-than-thu-99/748967/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.