Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Trong tiểu viện nông gia, sau khi Tô Linh Nhi đi không quá một tiếng, trên nóc nhà truyền đến từng tiếng gầm rú.
Lúc này, đại bộ đội chân chính mới chạy tới.
Trong nháy mắt, tiểu viện nông gia bị hơn mười máy bay trực thăng vây quanh.
Trương Kiến nhìn người đàn ông trung niên đi đầu, cung kính chạy qua đi: "Lão Lưu, sao ngài lại tự mình tới?"
Nghe vậy, lão Lưu hừ lạnh một tiếng: "Tôi không tới! Còn không biết để các ngươi làm thành bộ dáng gì! Người đâu?!"
Hiển nhiên, Lưu lão cũng không biết chuyện Tô Linh Nhi chạy trốn.
"Cái này......"
Trương Kiến không biết mở miệng giải thích như thế nào.
Nếu không phải tại Hoàng Tiểu Nguyệt, hắn sao có thể khó xử như thế.
"Bọn họ...... Chạy!"
Đau dài không bằng đau ngắn, sớm chết sớm siêu sinh.
Nghe được lời này, lão Lưu bang một cái, tát vào mặt Trương Kiến: "Phế vật! Một đám phế vật! Nhiều người như vậy có hai người cũng không giữ lại được."
"Lão Lưu, ngài đừng nóng giận, nghe tôi giải thích đã!"
Trương Kiến một năm một mười đem chuyện vừa rồi báo cho Lưu
Lão Lưu nhìn dấu tay đỏ bừng trên mặt Trương Kiến, hừ lạnh một tiếng: "Đừng tưởng rằng bàn tay này đánh cậu một cái đã xong, tổ chức nếu đã phái cậu đến đây thì cậu phải dùng mọi biện pháp hoàn thành nhiệm vụ, cậu ngược lại còn không phản ứng nhanh nhẹn bằng tiểu Lý."
"Dạ! Lão Lưu giáo huấn phải."
Trương Kiến đi theo phía sau lão Lưu đi vào trong phòng.
Trong phòng, nhà khoa học vừa thấy lão Lưu liền sôi nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-thien-than-thu-99/748953/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.