Chương trước
Chương sau
Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Khi tiến vào trong phạm vi nước Z, đầu tiên, Ninh Uyển Nhi lợi dụng lấy được tín nghiệm của nguyên chủ, hai người đơn độc ở bên nhau, Ninh Uyển Nhi thừa dịp nguyên chủ không chú ý, đem một lượng thuốc mê lớn vào trong cơ thể nguyên chủ, hơn nữa tuyên bố với bên ngoài nguyên chủ đột nhiên bộc bị bệnh phải về Ninh gia trị liệu.
Nhưng trên thực tế Ninh Uyển Nhi phái người vụng trộm ném tới trung tâm mảnh đất tang thi của nước Z.
Mà người Ninh Uyển Nhi để bồi theo nguyên chủ là Minh Xa, cũng chính là vị hôn phu của nguyên chủ, cũng bị Ninh Uyển Nhi rót huyết thanh tang thi trở thành một cái vũ khí giết chóc.
Nhìn tròng mắt Minh Xa toàn màu trắng, đầu bù tóc rối, Tô Linh Nhi không khỏi hoảng sợ, bởi vì bộ dáng Minh Xa hiện tại cùng tang thi trong kí ức của nguyên chủ giống nhau như đúc.
Bây giờ, sau khi biết Ninh Uyển Nhi làm chuyện này với Minh Xa, Tô Linh Nhi lại càng kiên định với tín nghiệm báo thù hơn.
"Ngô ngô......"
Tiếng gầm lần nữa vang bên tai Tô Linh Nhi.
Tô Linh Nhi nhìn Minh Xa bị biến thành tang thi, đột nhiên có chút không hiểu, phải biết rằng cô ngã xuống từ một nơi cao như vậy, cho dù là bất tử, thì trên người cũng bị nhánh cây cắt rất nhiều vết thương, máu tươi đối với tang thi mà nói hẳn là lực hấp dẫn rất lớn!
Nhưng mà Tô Linh Nhi nhìn Minh Xa lại không thấy nửa điểm dục vọng.
"Ngô ngô......"
Đột nhiên, minh xa vươn tay hướng tới Tô Linh Nhi ý muốn bỏ một vật màu đen như khối đá vào miệng cô.
"Đây là cái gì?"
Tô Linh Nhi theo bản năng hỏi.
"Ngô ngô......"
Minh Xa đang nhìn miệng vết thương trên người Tô Linh Nhi vẻ mặt lo lắng không biết từ nơi nào lại móc ra một khối nàu đen nữa muốn bảo cô ăn.
Miếng thứ nhất Tô Linh Nhi còn chưa ăn xong, vội vàng cự tuyệt nói: "Minh Xa, cái này là thứ gì?"
Thật ra cô muốn nói cô là người, không phải tang thi!
Cô không thể ăn cục đá a!
Cho dù là sinh hoạt của tang thi thì trình độ cũng không thể thấp như vậy!
Minh Xa nghe Tô Linh Nhi nói, đột nhiên trở nên bối rối, giương nanh múa vuốt giống như muốn biểu đạt với Tô Linh Nhi, chính là bất đắc dĩ, hai người vốn là một đôi hiểu nhau nhất, nhưng sau một đêm không thấy, lại biến thành hai chủng tộc khác xa nhau!
Căn bản ngôn ngữ không thông!
Tô Linh Nhi cho Minh Xa một ánh mắt bất lực!
Hiện tại cô chỉ có thể nói chuyện cùng nháy mắt, trên cơ bản cô chẳng khác gì người tàn phế!
"Ngô ngô......"
Minh Xa chỉ vào miệng, đột nhiên mở ra, sau đó lại hung hăng ngậm miệng lại.
Thấy một màn như vậy, Tô Linh Nhi thử hỏi: "Ý anh là muốn em cắn nó?"
Nhìn đá bị phun ra, Tô Linh Nhi nuốt một ngụm nước miếng.
Cô rất muốn nói một câu thần thiếp không làm được!
Nhưng mà đã hôn mê ba ngày, bụng cô đã bắt đầu kháng nghị rồi.
Bất đắc dĩ, lần này khi Minh Xa đem đá màu đen bỏ vào miệng cô, Tô Linh Nhi bắt đầu thử cắn cắn viên đá màu đen.
Chuyện khiến Tô Linh Nhi không tưởng được chính là Viên đá này nhìn bên ngoài có vẻ cứng rắn, vị cư nhiên ngoài dự đoán mọi người giòn, như là miếng bánh được bọc một tầng chocolate.
Chỉ là thiếu một ít mỹ vị thuộc về chocolate, hương vị cũng gần như vậy.
Nhìn thấy Tô Linh Nhi đem viên đá nuốt xuốt, Minh Xa rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi, trên mặt lộ ra một nụ cười không thuần thục, ngay sau đó liền lại cho Tô Linh Nhi một khối đá màu đen.
Lúc này Tô Linh Nhi không có nửa điểm kháng cự!
Cứ như vậy sau khi ăn được ba miếng đá, Tô Linh Nhi đột nhiên cảm thấy đói khát trong thân thể đã toàn bộ biến mất.
"Khả năng đây là đồ ăn bổ sung năng lượng của riêng nước Z."
Tô Linh Nhi nghĩ như vậy tới khi Minh Xa cầm đá tiếp tục, mới vội vàng nhắm chặt miệng, quay đầu đi, chờ đến khi Minh Xa không tiếp tục đút nữa Tô Linh Nhi mới quay đầu lại nói với Minh Xa: "Em đã no rồi, anh nhanh ăn đi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.