Hạ Triều bình tĩnh nói: “Con cùng Tống Mạch chỉ cần kết hôn là được, con đã qua tuổi có thể ngây thơ rồi, chuyện tình cảm không nên muốn hoàn hảo, kết hôn trước, sau kết hôn con muốn tìm đàn ông chơi đều được, nhưng đừng có lên giọng phô trương mà làm.”
“Con không phải cùng Bạch Trí chơi đùa, con thích anh ấy, con muốn kết hôn với anh ấy.”
“Hạ Phong Quang!” Không được, không thể bình tĩnh, Hạ Triều đập bàn đứng lên, xem ra tức giận không nhẹ. “Bạch Trí là loại người gì, con là loại người gì hả, hắn không xứng với con!”
“Con không quan tâm anh ấy là loại người nào, con thích ảnh là được!”
“Con! Hôn sự của con và Tống Mạch là mẹ con trước đây định ra, con bây giờ muốn giải trừ hôn ước với cậu ta không sợ làm mẹ con thất vọng sao?” Lại nữa lại nữa, mỗi lần cãi nhau ầm ỹ, Hạ Triều đều thích đem người mẹ đã qua đời của Phong Quang ra nói.
Phong Quang không cam lòng yếu thế, “Mẹ con làm sao biết Tống Mạch trưởng thành thành cái dạng gì, cha biết rõ là Tống Mạch không phải là người đàn ông tốt, còn muốn con gả cho hắn, cha không làm mẹ thất vọng à!?”
Mẹ Tống Mạch của mẹ cô là bạn tốt, vì thế khi Phong Quang sinh ra hai nhà liền định mối hôn sự này, nhưng khi Phong Quang còn nhỏ, mẹ cô nhiễm bệnh qua đời thì cũng không có cơ hội nhìn thấy Tống Mạch đã trưởng thành thành một người đàn ông không thể cho con gái bà hạnh phúc.
Môi Hạ Triều run run, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/188397/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.