Đứng trong thế giới màu trắng, khi Phong Quang nhìn thấy điểm hệ thống là bốn tức giận đến giơ chân, cô không vừa lòng ngẩng đầu, cho dù hệ thống không có thực thể, cô vẫn muốn có một mục tiêu để thể hiện sự tức giận, “Hệ thống, là ai nói thế giới này được 8 điểm hệ thống đấy!?”
Giọng nói của hệ thống vẫn lạnh nhạt như xưa, “Bởi vì hủy đi couple, cho nên khấu trừ phân nửa điểm.”
cô mù mờ, “Tôi hủy đi couple?”
Cẩn thận nhớ lại, hậu cung của Hạ Phong Nhã thiếu đi hai người, Lam Thính Vũ xuất gia, Kha Hoài cùng Tô Bích diễn đam mỹ, cô nhức đầu, “Chuyện này… không có liên quan gì đến tôi mà, tôi cũng không có làm chuyện gì chia rẽ bọn họ.”
“Nếu ký chủ không mang Kha Hoài đi, Kha Hoài sẽ không gặp mặt Tô Bích, cũng sẽ không thích Tô Bích.”
Nghe qua giống như là… lỗi của cô, Phong Quang mất tự nhiên thanh thanh cổ họng, “Vậy Lam Thính Vũ thì sao? Lam Thính Vũ xuất gia cũng không phải do tôi đúng không?”
Kết cục Lam Thính Vũ xuất gia, đơn giản chỉ vì cố Ngôn phái Tô Bích tiếp cận Lam Thính Vũ mà tạo thành, nhưng mà kỳ lạ là hệ thống bỏ qua điểm này mà nói thẳng: “Chọn kịch bản.”
Phong Quang không vừa lòng hừ một tiếng, “không có lý do gì đã trực tiếp lảng sang chuyện khác là có ý gì?”
“Nếu ký chủ không muốn chấp hành nhiệm vụ, có thể vĩnh viễn ở lại không gian này.”
“Aiz, đừng đừng đừng, tôi làm!” Phong Quang cắn răng, hệ thống là đao thớt còn cô là thịt bò, không thể không cúi đầu, côvẫn tùy tiện giơ tay rút một quyển sách, tên sách chậm rãi hiện ra.
cô mở sách ra, trống rỗng, lại yên lặng đứng đợi một lát, vẫn không có tình tiết được truyền thụ vào đầu óc như trước đây, mặt cô không chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469808/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.