Edit: Nhi Huỳnh
Ngay khi Phong Quang vừa hét lên, một thân ảnh màu trắng cùng lúc đó từ bên bờ bẻ gãy một nhánh cây, đạp nước mà đến, nhánh cây ở trên tay, được hắn dùng thành kiếm, “một kiếm” đem con rắn sắp sửa rơi xuống nước đẩy lên bờ, hắn vừa muốn đạp nước mà quay về, thì lại bị người ở trong nước luống cuống tay chân bắt được góc áo, vì thế hắn cũng rơi luôn xuống nước.
Phong Quang bất chấp tất cả ôm lấy, “cố Ngôn, có rắn.”
cố Ngôn giơ tay lên chần chờ không thể để xuống, bởi vì để xuống là chạm vào khoảng lưng bóng loáng của nàng, cho nên tư thế lúc này của hắn là một lời khó mà nói hết, trong lòng có một mỹ nhân không mặc quần áo, đổi lại là nam nhân khác đã sớm không kìm chế được, nhưng hắn lại cố gắng dời mắt đi, cố hết sức không nhìn tới mảng thịt trắng noãn đó của nàng.
Cách đó không xa ở bên bờ, Tiểu Hảo hỏi Tiểu Ngã lớn tuổi nhất: “Chúng ta còn phải đi qua không?”
Tiểu Ngã vỗ một cái lên đầu Tiểu Hảo, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Nhìn không ra bệ hạ và Vương gia hiện tạiđang tình ý nồng nàng sao? Bệ hạ đang mượn cơ hội ăn đậu hũ của Vương gia, chúng ta đi qua mà làm hỏng mất đại sự của bệ hạ, bệ hạ sau này không biết sẽ phạt chúng ta như thế nào đâu?”
Tiểu Hảo, Tiểu Vô, Tiểu Liêu gật đầu, “Tỷ tỷ nói có đạo lý.”
“Được rồi, chúng ta trở về đi, nơi này đã có Vương gia, bệ hạ sẽ không có việc gì.”
Vì thế bốn người vui vui vẻ vẻ đi về…
Bệ hạ của các ngươi thật sự bị dọa mà!
Muốn biết Phong Quang sợ nhất là cái gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469767/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.