Đường Cửu Ca trúng độc, cũng chỉ là một trò cười mà thôi.
đi trên đường về sân vườn, Phong Quang vỗ vỗ đầu Thanh Ngọc, “Tiểu Thanh Ngọc, ngươi đến thời kỳ phản nghịch cũng không thể giống Đường Cửu Ca như vậy đâu, bất quá sư phụ ngươi cũng sẽ không kêu ngươi đi đám hỏi hay gì, ngươi cũng không cần làm như Đường Củ Ca như vừa rồi.”
Thanh Ngọc hất tay nàng ra, “Ta mới không có ngây thơ như hắn!”
“Xong rồi.” Phong Quang lẻn đến bên người Tiết Nhiễm, dùng giọng điệu đáng thương tố cáo nhi tử nhà ta sao lại không đáng yêu chút nào nói: “Đứa nhỏ này thật sự đến thời kỳ phản nghịch rồi.”
Thanh Ngọc nói không lại nàng, vì thế hừ một tiếng, bỏ lại một câu “Ta trở về sắc thuốc” rồi bỏ chạy xa.
Tiết Nhiễm cúi đầu cười nhạt, “Nàng lại chọc hắn.”
“Hắc hắc, ai kêu hắn đáng yêu như vậy chứ? Nói, ngươi cứ thế mà nhìn Quan Duyệt Duyệt và Dịch Vô Thương ở cùng một chỗ à, không có một chút cảm giác mất hứng nào sao?” Nàng thử thăm dò mà hỏi, mấy ngày qua, Quan Duyệt Duyệt đều ở cùng một chỗ với Dịch Vô Thương, tựa như vừa nãy đi ra từ phòng của Đường Cửu Ca, bọn họ hai người cũng không chào một cái rồi biến đi đâu mất, Phong Quang coi như cũng hiểu được vì sao Nam Cung Ly không đến tìm nàng gây phiền toái, có nữ nhân mìnhyêu ở bên người, hắn đương nhiên đem chuyện muốn giết nàng hoãn lại.
Tiết Nhiễm hờ hững nói: “Duyệt Duyệt trưởng thành, lúc này Duyệt Duyệt đúng là cũng có thế giới của chính mình.”
Lời này giống như là nói nuôi chim chóc lớn rồi thì nên để nó bay đi, nhưng loại cảm xúc tên là ghen cũng không có.
Phong Quang theo dõi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469719/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.