Bị người ta đoán trúng trong lòng muốn nói gì, Phong Quang có chút xấu hổ, cô tằng hắng cổ họng, “Ai biết anh có bình thường hay không?”
“Loại người nghĩ đến loại chuyện này như cô mới không bình thường.” Thẩm Vật Ngôn nhìn cô như nhìn một người đầu óc không bình thường, “Lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi thừa nhận cô rất dễ dàng khiến người khác yêu thích, bất quá nguyên nhân cũng chính là khuôn mặt đó mà thôi, tính cách của cô vẫn là hỏng đến nát bét.”
“Này! Thẩm Vật Ngôn, anh hôm nay đến đây là để làm tổn thương tôi đấy à!?”
“Kích động cái gì, tôi nói rồi, làm việc phải giữ được trấn định, như thế cô mới đúng là một đại tiểu thư.”
Phong Quang phồng má trừng anh.
“Bây giờ ngẫm lại bỗng nhiên thấy bản thân tôi cũng thật ngây thơ.” Ý cười trong mắt Thẩm Vật Ngôn có một chút chân thật, “Tôi ghét cô, chỉ vì cô mang thân phận là vị hôn thê của tôi, bây giờ cô không còn là vị hôn thê của tôi nữa, tuy rằng tôi vẫn còn rất ghét cô, bất quá mức độ xem ra cũng không nhiều đến vậy.”
“Ha, tôi nên cảm thấy vui mừng sao?”
Thẩm Vật Ngôn xem cô như là gông xiềng của cha anh với anh, nay hôn ước giải trừ,anh không có vì bản thân cuối cùng cũng thắng cha mình mà cảm thấy vui vẻ, mà lại buồn bã hơn rất nhiều, có lẽ cũng có một chút lo được lo mất.
Phong Quang tính nết không tốt, tính tình cũng không tốt, thứ tốt duy nhất cũng chỉ có khuôn mặt đó mà thôi, nhưng Thẩm Vật Ngôn không thể không thừa nhận, Hạ Phong Quang như vậy rất hấp dẫn người khác, lúc trước anh đối với cô là trốn tránhkhông kịp, cho rằng cô không đúng tý nào, anh hiện tại lại không thể phủ nhận cô thật rất chói mắt.
Nhưng mà, cô không bị anh cuốn hút, mà anh cũng đã có Triệu Tiểu Lục.
Cũng không phải nói đột nhiên liền thích Hạ Phong Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469675/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.