Bọn họ đương nhiên biết nhau.
Game Giang hồ này, nhà điều hành đứng phía sau đưa vào hoạt động lệ thuộc vào công ty của Thẩm Vật Ngôn, nói cách khác, game này là do Thẩm Vật Ngôn phát triển ra, từ ngày đầu tiên game openbeta, Thẩm Vật Ngôn liền tạo acc “Trầm Vô Ngôn”, mà lúc ấy bởi vì thích anh ta, Phong Quang cũng đi theo mà chơi game này, cô vì chính mình lấy tên gọi “Vãn Dương”. Nhưng mà, tuy rằng Phong Quang vì Thẩm Vật Ngôn mới chơi game, nhưng cô chưa từng chủ động quyến rũ Thẩm Vật Ngôn trong game, mà Thẩm Vật Ngôn cũng biết đại danh đỉnh đỉnh người chơi đại gia Vãn Dương chính là Phong Quang, nhưng anh cũng không từng chủ động tìm đến cô.
Hai người này tuy đều biết sự tồn tại của đối phương, nhưng trong game, tại một ngày sự kiện Bích lạc hoa ở Độc Vụ Lâm kia, trước hôm đó bọn họ chưa từng nói với nhau một câu nào.
Thái độ đối xử với nhau của họ thật sự rất kỳ lạ.
Phong Quang vốn thầm nghĩ cùng một mình Triệu Tiểu Lục ở chung trong chốc lát, tìm xem bản thân có chỗ nào so ra thua kém cô ấy, bất quá bây giờ lại lòi ra thêm một Trầm Vô Ngôn, cô một giây cũng không muốn chờ nữa, “Triệu Tiểu Lục, cô có gì muốn nói thì mau nói, tôi phải đi.”
“Vãn Dương!” Triệu Tiểu Lục vội hỏi, “cô đừng vội đi… chờ một chút.”
Phong Quang nhận thức có điểm không thích hợp, “Tại sao muốn tôi chờ?”
Ngay cả Thẩm Vật Ngôn cũng nhìn Triệu Tiểu Lục khó hiểu.
Triệu Tiểu Lục ấp úng nửa ngày, “Ngày trước bạn của tôi không phải vì hiểu lầm nên giết cô sao? Cho nên… cho nên tôi gọi anh ấy đến đây cùng tôi để xin lỗi, nhưng mà…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469667/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.