Rõ ràng anh thấ bé con mắc bệnh công chúa này rất thú vị, là khi nào thì bắt đầu ghét cô ấy đây? 
Là khi anh nghe được cha mình thông báo, “cô con gái của nhà họ Hạ này về sau chính là hôn thê của con.” 
Thời điểm đó, Thẩm Vật Ngôn bỗng nhiên cực kỳ chán ghét cô, cho dù côchỉ là một đứa bé bốn tuổi mà thôi. 
Phong Quang kỳ quái nhìn anh, Thẩm Vật Ngôn không biết sao, bỗng nhiên đối với sự mờ mịt của cô có một loại bất mãn khôn kể, lúc ấy cô chỉ có bốn tuổi, anh cũng không nhớ rõ cảnh tượng khi bọn họ mới gặp, cô không nhớ rõ cũng là chuyện đương nhiên, nhưng Thẩm Vật Ngôn càng tức, giống như là thật lâu trước kia cùng người có một hứa hẹn, nhưng mà người kia đã quên, chỉ có anh còn nhớ rõ. 
Cảm giác bị phản bội. 
Phong Quang cảm thấy hơi thở trên người anh biến đổi, nhịn không được lui ra sau một bước, “Thẩm, Thẩm Vật Ngôn, anh làm sao vậy?” 
“không có gì, đã đến giờ, đi ra ngoài đi.” Thẩm Vật Ngôn lạnh giọng trả lời xong, đi ra ngoài. 
Cái gì thế? Ngoài mặt người này lúc nắng lúc mưa, vừa nãy không phải còn làm tổn thương cô đến vui vẻ sao? Sao lại đột nhiên làm mặt lạnh rồi? 
Đại khái nam chính đều có tâm hay thay đổi thất thường. 
Ừm, Phong Quang gật gật đầu, cũng đi theo ra ngoài. 
Nam nữ chính của buổi họp báo này xuất hiện, ánh đèn flash lập tức láo liênkhông ngừng, lúc này đây họp báo cũng không có khâu vấn đáp, nói cách khác, đây chỉ là thuần túy tuyên bố chuyện của bọn họ. 
Thẩm Vật Ngôn dùng khóe mắt nhìn cô gái ngồi ở bên cạnh mình, trên mặtcô mỉm cười khéo léo, tự nhiên phóng khoáng, dưới ánh đèn flash xinh đẹpkhông gì sánh được, anh bỗng nhiên nghĩ tới một ý nghĩ thật lâu trước kia, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469662/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.