Liên tục hơn một tháng, Phong Quang đều không vào game, cho dù là có lớp cũng không muốn đi học, cô đoạn tuyệt với thế giới bên ngoài, mỗi ngày ngoại trừ ngủ ăn cơm chính là vẽ tranh xem tiểu thuyết, đương nhiên ngủ chiếm mất hai phần ba thời gian. Cuộc sống suy sút như vậy cô thế nhưngkhông có mọc thêm được miếng thịt nào ngược lại còn giảm mấy cân, nói ra sợ chỉ đưa tới không ít ánh mắt hâm mộ ghen tị. 
Giáo viên phụ đạo cuối cùng thông báo cho cô, nếu không đến học viện đihọc, cô năm sau sẽ học lại năm nhất một lần nữa! 
Chuyên ngành của bọn họ có thoải mái thì cũng không đến mức đó đâu! 
Phong Quang bất đắc dĩ, chỉnh đốn bản thân một chút, lần đầu tiên đi ra khỏi cửa suốt một tháng qua, đã lâu không thong thả đi đến trường học, người đi ngang qua vẫn chỉ trỏ sau lưng cô như trước, cô không có hứng thú nghe bọn họ nói cô như thế nào, lập tức đi vào khu lầu dạy học, tìm được phòng học cần đến, môn học hôm nay là giáo trình tin học căn bản, đây là môn đại cương cơ bản năm nhất, bởi vậy người học không ít, ít nhất chỗ ngồi đầy rồi, Phong Quang không có bạn bè, bởi vậy cũng không có người sẽ giúp cô chiếm chỗ ngồi, cô chỉ thấy một loạt ghế cuối cùng còn trống một chỗ ngồi, chỉ là ngồi bên cạnh chỗ trống đó có một bạn học nam nhìn quakhông dễ gần lắm. 
cô do dự một lát, đi qua, “Cho hỏi bên cạnh cậu có người sao?” 
Cậu lắc đầu. 
Phong Quang đặt túi xuống, ngồi bên cạnh cậu, cô vừa ngồi xong giáo viên cũng tới, bất quá cô không có tâm nghe giảng, ngược lại người bên cạnh côluôn luôn viết gì đó xuống vở khiến cho cô chú ý, cô chỉ có thể nhìn một nửa gương mặt nghiêng nghiêng của cậu, càng nhìn càng cảm giác đã gặp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469645/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.