“Đó là chuyện tốt mà!” Phong Quang vỗ tay, “Chúc mừng anh trốn thoát khỏi tay cô gái kia!”
Đao Hữu Tâm: “…”
Ánh mắt của hắn quá mức không có tình cảm, Phong Quang thu tay lại, xấu hổ che giấu thần sắc vui sướng khi thấy người gặp họa, cố gắng giả bộ làm một người rất biết lắng nghe, “cô ấy vì sao lại ly hôn với anh?”
Ly hôn này là chỉ ly hôn trong game.
“Lần đó chúng tôi chặn điểm hồi sinh là đồ đệ của Trầm Vô Ngôn.”
“Cho nên?”
“Bang hội của tôi đã bị bang hội Trầm Vô Ngôn đánh tan.”
“Sau đó thì sao?”
“Trầm Vô Ngôn có nói là muốn đem tôi đánh đến rớt trang bị luôn.”
Phong Quang đồng tình ngắn ngủi trong chốc lát, “Khoan đã… Chính là nói muốn đem anh giết đến rơi trang bị, vậy Mộng Quả Nhi đâu?”
“Chuyện tôi giết Triệu Tiểu Lộ không có quan hệ với Tiểu Mộng.” Đao Hữu Tâm đón gió nói: “Tôi thừa nhận mọi chuyện đã xảy ra hết thảy đều là tôi làm, chỉ cần Trầm Vô Ngôn không nhằm vào Tiểu Mộng.”
“anh!”
Đao Hữu Tâm ngẩn đầu nhìn cô.
Phong Quang vừa muốn thốt ra hai chữ nghiệp chướng lại nuốt trở vào, “anh đúng là một… người đàn ông tốt nha!”
Hắn lại cúi đầu, “Tôi hiểu Tiểu Mộng, cô ấy lựa chọn rời bỏ tôi là đúng.”
Đồ ngu!
Phong Quang tằng hắng cổ họng, “Có cái gọi là chân trời nơi đâu mà khôngcó cỏ thơm, cần gì phải đơn phương chung tình với một nhành hoa, khôngcó Mộng Quả Nhi, anh có thể tìm được người tốt hơn.”
Hắn ngắm nhìn cảnh sắc ở xa xa, ánh mắt trống rỗng.
“Cái này… cái này cũng chỉ là game thôi đúng không? anh nghĩ đi, trong game Mộng Quả Nhi bề ngoài đúng là rất xinh đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469643/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.