Vương Từ cũng không có ý kiến, hẳn là nói bà mỗi ngày vội vàng xử lý công chuyện, căn bản không có thời gian quan tâm việc nhỏ này, nếu không bà sao có thể đem việc chuyển nhà giao cho Hạ Triều chứ? Tuy rằng từ ngoại ô đi đến công ty bà có chút xa, nhưng ngoại ô thắng ở chổ yên tĩnh, có thể làm cho bà lúc ở nhà cũng có thể làm việc được tốt.
Vào một ngày thời tiết sáng sủa, bọn họ chuyển đến nhà mới, công ty chuyển nhà vận chuyển mọi thứ ra ra vào vào, nhất thời gây nên động tĩnh không nhỏ.
Phong Quang không cần đi hỗ trợ, vì thế cô thưởng thức cảnh sắc chung quanh, tầm nhìn nơi này trống trải, phạm vi nhìn thấy đều chỉ có một mảng màu xanh làm cho người ta vui vẻ thoải mái, nơi này đúng là ngoại ô nhưng có tiếng là khu người giàu, nhà lầu biệt thự màu trắng mọc lên san sát, xem ra có không ít người ngày càng biết cách hưởng thụ cuộc sống.
Nhìn phong cảnh duyên dáng, Phong Quang duỗi người xoay lưng, khóe mắt bắt được một cái xích đu dưới cây, cô cực kỳ hưng phấn đi tới, trên xích đu phủ đầy bụi và lá rụng, đã thật lâu không có ai sử dụng qua, bỗng nhiên có chút cảm giác sờ sợ, côngẩng đầu, nhìn ngay cách đó không xa có một đống cửa sổ của một căn biệt thự.
trên cửa sổ sát đất chỉ có rèm màu xanh hơi hơi động đậy, nhìn không ra còn có gì khác, cô nghỉ chân thật lâu đến khi Vương Từ gọi cô. Phong Quang chạy về, cũngkhông quan tâm Vương Từ mà lấy ra quà tặng hàng xóm trong mấy thứ lộn xộn, cô lôi ra một cái hộp liền vẫy vẫy tay, để lại một câu: “Con đi chào hỏi hàng xóm” thì bỏ chạy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469584/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.