Chớp giật chia bầu trời thành hai nửa, tiếng sấm vang rền cả màn đêm, trời mưa to tầm tã trút xuống giữa canh ba.
Một đoạn cánh tay trắng thuần như ngó sen vươn ra ngoài, nắm lấy góc áo nam nhân đang muốn rời đi.
Tề Mộ đã ăn mặc chỉnh tề ngồi trở lại bên giường, nắm lấy tay kia đặt lên môi hôn lại hôn, hắn nhẹ cười khẽ nói: “Luyến tiếc ta sao?”
“Ngoài trời đang mưa…” Phong Quang lui vào trong chăn, hai má còn nhiễm sóng tình mà vẫn còn hồng hồng, âm thanh của nàng so với bình thường càng thêm êm tai, thậm chí có thể dùng hai chữ kiều mị để hình dung, vừa nghe đến âm thanh của chính mình nàng cũng cảm thấy kinh ngạc, sau đó mặt càng thêm đỏ lên.
Thân thể trắng nõn trơn bóng dưới chăn gấm bị in không biết bao nhiêu là hoa mai, nàng thật không dám tưởng tường lúc nãy bất chấp mọi thứ mà làm càn, khi lý trí quay lại thì càng thêm ngượng.
Tề Mộ đem cánh tay lành lạnh của nàng nhét lại vào trong chăn, tay hắn cũng không vội rời đi mà đặt ở trên lưng nàng, khẽ vân vê đè nặng giúp nàng giải tỏa đau nhứt, Phong Quang thoải mái rên rỉ ra tiếng.
Hắn không nhịn được lại hôn lên môi nàng, hắn vừa mới ăn no nê xong nên bây giờ còn có thể khống chế bản thân, nàng vừa trải quân lần đầu thân thể còn yếu ớt, cho dù hắn muốn cũng không thể ép lại ép buộc nàng.
Nàng híp nửa mắt gọi hắn: “A Mộ…”
Hắn hôn khóe mắt nàng, ôn nhu hỏi: “Thân thể giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469573/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.