Phong Quang mở cửa sổ ra, xuân sắc ven đường đi vào đáy mắt, tháng ba đúng là thời điểm hoa cỏ sinh trưởng, gió nhẹ mang theo hương hoa dại ven đường phảng phất đến tận lòng người, vui vẻ thoải mái.
Một con chim vốn đậu ở trên cây bay qua người Tề Mộ, dừng lại trên tay nàng, lông chim có màu xám nhưng chóp đuôi nhọn có điểm xuyến chút màu trắng, đầu nho nhỏ gật gật lắc lư, thường xuyên phát ra âm thanh thanh thúy, cực kỳ đáng yêu.
Đầu Phong Quang chạm vào đầu nhỏ của nó, thanh âm Tề Mộ từ phía trước truyền đến, “Đó là chim đỗ quyên.”
“Vậy sao?” Nàng dựa vào cửa sổ, cẩn thận xem xét vị khách nhỏ đậu trên tay nàng, “Nếu thế tử không nói, ta còn coi nó là chim sẻ.”
Tề Mộ cười nói: “Chim sẻ và đỗ quyên khác nhau rất nhiều, bất luận là âm thanh hay tập tính.”
“Tập tính?”
“Hạ Triều hiểu câu chim gáy chiếm tổ chim khách là ý gì không?”
“Có vài loài chim lúc đẻ trứng sẽ không xây tổ, khi sắp sinh thì sẽ móc trứng từ tổ chim khác lấy ra, sau đó đẻ trứng của mình vào làm cho chim khác ấp trứng chim của mình.”
“Nói không sai, các loài chim không xây tổ này cũng bao gồm đỗ quyên.”
“A?”
“Đỗ quyên đẻ trứng giữa tổ chim loài khác, để cho chim trống và mái khác nuôi con mình, không nói đến việc đỗ quyên lấy đi trứng của chim xây tổ, mà đổ trứng chim đỗ quyên sẽ nở sớm hơn trứng chim khác, con non sẽ đem trứng và con non chim xây tổ đuổi đi, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469557/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.