Hắn là một nam nhân thương hương tiếc ngọc sao? Đương nhiên không phải, chỉ là hắn bị thương, nhiệt độ cơ thể dần dần tăng lên cảnh cáo hắn cần tìm một chỗ nghỉ ngơi mà thôi, đáng tiếc đại tiểu thư này cũng không biết, tất nhiên nàng không biết là may mắn của nàng, mắc công nàng sinh ra tâm tư chạy trốn thì trên cổ liền lưu lại một vết kiếm.
Nam nhân nhắm mắt lại, cho dù là chợp mắt hắn cũng làm cho bản thân không lâm vào ngủ say, chỉ là ý thức hắn chậm rãi trở nên mơ hồ.
Cho đến khi một bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo mềm mại áp lên trán hắn, hắn mới giựt mình càm thấy phản ứng bản thân trở nên chậm chạp, thậm chí một nữ nhân không có võ công đến gần chính mình cũng không phát hiện. Hắn mạnh mẽ trấn tỉnh tinh thần bản thân, nghe được âm thanh thiếu nữ chạy ra bên ngoài, trong lòng cảm thấy vô lực, hắn không có mở mắt, kiếm trong tay cũng đã ra khỏi vỏ làm lộ ra một chút mũi nhọn lạnh lẽo, nhưng tiếng bước chân lại gần rất nhanh truyền tới làm cho hắn thu hồi thanh kiếm trở về.
Lần này, một mảnh khăn tay ẩm ướt đặt trên trán hắn, lành lạnh man mát, hắn khó mà không cảm thấy cực kỳ thoải mái, hô hấp của hắn thong thả mà kéo dài, cả người thoải mái liền không nhịn được thả lỏng bản thân, đây chính là tật xấu của con người.
Sáng sớm mặt trời chiếu rọi, chim chóc bầu bạn đúng hẹn lại gọi bầy, sáng sớm tháng ba đúng là ngày thích hợp để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469534/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.