Chương trước
Chương sau
Vân Y nhìn Vân Gia Ý bộ dáng say khướt, trong lòng sầu muộn vì Âu Dương Tuyết, cô cũng không biết mình nên nói cái gì thì tốt. Đành im lặng ngồi bên cạnh Vân Gia Ý, nhìn bộ dáng thống khổ đau buồn này, cô có chút chán ghét.

"Chà, đây không phải là Vân đại thiếu gia sao?"

Đột nhiên ở trước mặt bọn họ xuất hiện vài nam tử, đứng trên cao, tầm mắt nhìn xuống bọn họ.

Vân Y đưa mắt nhìn, những người này nguyên chủ căn bản đều không quen biết.

Vân Gia Ý vẫn cúi đầu, mắt nhìn ly rượu trong tay, căn bản là không có tâm tình đi để ý những người này.

Vân Y giọng yếu đuối, mang theo chút kiên cường nhỏ bé "Các người là ai?"

"Ồ? Mới tới sao? Vân thiếu tân hoan? Không phải hôm nay kết hôn sao? Sao lại tới nơi này mua say?"

Vừa nhìn là đã thấy những người này khó chịu vỳ, cố ý đến kiếm chuyện, lời nói tuôn ra đều là châm chọc.

"Đại ca, đại ca không biết rồi, vị hôn thê của Vân thiếu ngất xỉu ngay tại hiện trường hôn lễ."

"Vậy ư? Vân thiếu nhìn đau thương như vậy, không phải vị hôn thê của ngươi đã chết rồi chứ?"

"A ha ha ha ha ha ha ha!"

"Các người, các người câm miệng đi!" Vân Y nhìn Vân Gia Ý bị trào phúng như thế, không khỏi đứng lên. Gương mặt biểu tình phẫn nộ, nhìn bọn họ. Chút nào cũng nhìn không ra biểu tình khiếp đảm yếu đuối khi đứng trước mặt Vân Gia Ý.

"Kìa, Vân thiếu hiện tại còn cần đàn bà tới bảo vệ ngươi ư? Thật quá vô dụng."

Những người này có can đảm chế nhạo Vân Gia Ý, còn không phải là vì đã biết Vân Gia Ý bị hôn thê cho đội nón xanh sao?

Vân Gia Ý trước kia trên thương trường uy hiếp bọn họ, khiến cho bọn họ về nhà bị phụ thân giáo huấn một trận, nói bọn hắn vô dụng, yếu kém. Cho nên đám hoàn khố đệ tử này sớm đã ghi hận với Vân Gia Ý, như thế nào có thể bỏ qua cơ hội trêu chọc hiếm có như thế này.

Chỉ là bọn họ lại không nghĩ tới hậu quả.

Vân Gia Ý chỉ là uống say, khòng phải bị mất trí nhớ.

Vào wattpad ủng hộ editor www.wattpad.com/user/iamntq

Vân Gia Ý lúc này đột nhiên đứng dậy, bình rượu nắm trong tay, hướng đến đám người kia mà văng ra. Vân Gia Ý say khướt, khí thế trên người càng thêm sắc bén, trên mặt vặn vẹo tới dữ tợn. Ánh mắt nhìn đám người kia như nhìn kẻ thù không đội trời chung.

"Muốn chết?"

Vân Y nhìn thấy tình huống này, tay đã nhanh chóng tìm điện thoại, gọi quản gia tới. Một mình cô quản không nổi. Tóm lại, vần phải gọi quản gia tới cứu giá.

"Hừ, cũng không biết là ai chết đâu."

Người này vừa dứt lời, bình rượu trên tay Vân Gia Ý như có lực hút, bay thẳng đến trán tên này, vỡ tan.

Hội trường bắt đầu hỗn loạn lên.

Vân Y không có điên mà đứng ở trước mặt Vân Gia Ý chắn tay chân hắn, bà đây không điên, để các pháo hôi đánh nhau đi.

Vân Gia Ý cũng không phải loại con nhà giàu nũng nịu, đánh giá khách quan thì tên này ra tay rất hiểm, phản ứng cũng nhanh nhạy.

Quyền cước công phu, từ nhỏ Vân Gia Ý đã được Vân Vạn Thiên giáo dục rất khá, chủ yếu vẫn là tác giả đại nhân cho hắn bối cảnh không tồi. Cho nên Vân Gia Ý có năng lực tự bảo vệ mình rất tốt. Một đối thủ xứng tầm với nam chính.

Vân Y ở kia một bên nhìn, đứng ở bên cạnh, nhìn cái cảnh tượng này, không nói gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.