Phượng Hoa cung có đầy sân xuân sắc, khiến cho người ta tâm thần sảng khoái.
Tô Hòa tùy ý ngồi xuống, ngũ quan anh khí của cô dưới tán lá sum xuê, hiện ra mấy phần cương nghị.
Cô vểnh môi, cằm siết chặt.
Nhìn thấy Tô Hòa như vậy, Phượng Quy mở miệng nói, "Lúc lâm triều, thần ở Phượng Hoa cung nghe tiếng trống kinh thiên, Điện Hạ đang phiền lòng vì chuyện này ư?"
Tô Hòa ngước mắt nhìn Phượng Quy một cái, âm thanh mang theo tức giận nhàn nhạt, "Không sai, Xuân Thần tố cao Thần tộc Tựu Chiếm, nói hắn làm nhục Cổ Phiến đến chết."
Nghe chuyện này, ngược lại Phượng Quy lại không có nhiều kinh ngạc, hắn vẫn là dáng vẻ thanh lãnh lạnh lùng, nhưng lại khuyên Tô Hòa.
"Điện Hạ cũng không cần lo lắng quá mức, cuối cùng cũng sẽ có cách giải quyết." Phượng Quy.
"Bên trong Vương Đô lại phát sinh loại chuyện khiến người nghe hoảng sợ như vậy, hơn nữa là còn do Thần tộc làm ra, thật khiến Bổn Điện Hạ kinh hoàng và lạnh lòng." Tô Hòa càng tức giận hơn.
"Điện Hạ đã điều tra rõ là do Tựu Chiếm giết con gái Xuân Thần sao?" Phượng Quy hỏi.
"Còn chưa, nhưng ngọc bội của hắn ở ngay trên người Cổ Phiến, Bổn Điện Hạ giữ lại thể diện cho hắn, chỉ tạm giam giữ hắn trước. Thân là Thần tộc Cửu Châu, hắn lại dám làm ra loại chuyện vô liêm sỉ này."
Ánh mắt Tô Hòa lạnh như băng, sắc bén, giá rét, "Khiến Bổn Điện Hạ thất vọng và khó xử, chuyện này không thể nhân nhượng, Bổn Điện Hạ muốn cho Kỵ Thần đến xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-ki-chu-nha-ta-rat-nguy-hiem/4094481/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.