"Đừng gọi." Tô Hòa mở miệng.
Cảnh Miên Miên còn tưởng rằng Tô Hòa khách khí, cho nên mạnh mẽ khoát tay một cái.
:Không sao đâu, cho dù tớ đánh thức anh trai, anh ta cũng không giận đâu, cùng lắm chỉ niệm câu trách móc sao giờ này tớ còn chưa ngủ." Cảnh Miên Miên vừa nói, vừa lấy điện thoại, chuẩn bị bấm số.
Tô Hòa ngăn cản Cảnh Miên Miên, "Tôi không phải khách khí với cậu, chỉ là đột nhiên tôi nghĩ ra, lần này để cho Lâm Thạch Nham nếm chút khổ sở cũng là chuyện tốt, cũng không thể lúc nào cũng nuông chiều nó như vậy."
Nghe lời này, Cảnh Miên Miên quay đầu lại nhìn Tô Hòa, ánh mắt của cô ấy mang theo vẻ không xác định.
"Cậu nghiêm túc sao? Cậu không sợ mẹ cậu một nháo, hai thắt cổ, ba tự vẫn à?" Cảnh Miên Miên hỏi.
Cảnh Miên Miên cũng cảm thấy Lâm Thạch Nham là kẻ không biết điều, cậu ta sớm nên chịu khổ trong cục cảnh sát một chút.
Nhưng tình cảnh bây giờ của Lâm gia...
Nói khó nghe một chút, tất cả mọi người đều đang bóc lột Lâm Thiển, cha Lâm bệnh, tiền thuốc thang là gánh nặng trên vai Lâm Thiển.
Mẹ Lâm mặc dù cũng sẽ giúp đỡ kiếm tiền, nhưng chút tiền đó cũng bị Lâm Thạch Nham cầm đi, căn bản không hề đến giúp Lâm Thiển.
Không chỉ như vậy, mẹ Lâm còn rất thiên vị Lâm Thạch Nham, mỗi lần Lâm Thạch Nham gây chuyện, bà ấy sẽ bắt buộc Lâm Thiển phải ra mặt giải quyết cho Lâm Thạch Nham.
Dĩ nhiên, cuối cùng người giải quyết tất cả là Cố Thời Diễn, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-ki-chu-nha-ta-rat-nguy-hiem/4094425/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.