Hôm qua, cho dù Tô Hòa không tự giải thích cho mình, Lý Hồng Viễn cũng không dám cưới Trần Nguyễn Linh qua cửa như thường.
Lý Hồng Viễn có bị sắc đẹp làm mờ mắt hơn nữa, cũng không dám tùy tiện đắc tội Nghiêm Lâm.
Trần Nguyễn Linh thông minh, hiểu thấu, cô ta chớp mắt một cái liền hiểu ý Tô Hòa, cho nên lời này của Tô Hòa thật sự là làm nhục cô ta.
Ý lạnh trong mắt của Trần Nguyễn Linh bắn ra, nhìn chằm chằm vào Tô Hòa, ánh nhìn lạnh lẽo như tháng chạp mùa đông, cái loại u ám, âm lãnh đó, khiến cho sống lưng người ta phát rét.
Tô Hòa không chỉ không sợ, ngược lại còn cười lên.
Giống như khi chó sói xẻ thịt dê, lộ ra răng nanh nhọn hoắt, đâm thẳng đến chỗ yếu đuối nhất trong lòng Trần Nguyễn Linh.
Chiêu này của Tô Hòa nhổ cỏ tận gốc, đúng là đã làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của Trần Nguyễn Linh, hàm răng của cô ta cũng bị cô ta tức đến nghiến nát.
Lần này Tô Hòa đến, không chỉ muốn đặc biệt làm nhục Trần Nguyễn Linh nhàm chán như vậy, cô chỉ muốn để cho Trần Nguyễn Linh biết, con đường Lý Hồng Viễn này cô ta đi không nổi.
Trần Nguyễn Linh là một người quyết đoán, tàn nhẫn, nếu con đường Lý Hồng Viễn đã không còn lối, mười phần thì đến hết chín phần cô ta sẽ từ bỏ, sau đó lại tiếp tục mưu tính thêm lần nữa.
Tô Hòa cũng chờ Trần Nguyễn Linh luồn cúi đến những chỗ khác.
Nghiêm Lâm mặc dù có ranh giới cuối cùng của bản thân, nhưng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-ki-chu-nha-ta-rat-nguy-hiem/4094411/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.