Sau lưng các Đại quân phiệt nước Hoa gần như đều có các thế lực của các cường quốc phương Tây, bọn họ cấp súng đạn, thuốc men cho những Đại quân phiệt này, ủng hộ nội chiến quân phiệt.
Các cường quốc làm như vậy là muốn lợi dụng quân phiệt để thống trị nước Hoa, kiếm lại lợi ích lớn nhất cho chính mình.
Đã như vậy, bọn họ có thể lợi dụng tâm tư muốn độc chiếm nước Hoa của các cường quốc này, khiến cho bọn chúng chó cắn chó.
Nước Hoa là một khối thịt thơm béo, ai cũng muốn hung hăng cắn một cái, những quốc gia ra tay chậm trễ, nhìn những quốc gia khác miệng bóng loáng lợi ích, ai không đỏ mắt vì ghen tỵ? Ý định của Tô Hòa, Nghiêm Lâm vừa nghe đã hiểu.
"Một mình cô là thương nhân, tâm tư ngược lại rất lớn." Nghiêm Lâm không mặn không nhạt nói một câu.
Tô Hòa cũng làm bộ không hiểu thâm ý trong lời nói của Nghiêm Lâm, mỉm cười một tiếng rồi nói.
"Cầu sinh ở trong thời loạn thế, muốn làm ăn, những người làm ăn như chúng tôi đều phải thuận thế mà khom lưng, thuận hình mà đổi mặt." Tô Hòa.
Nghiêm Lâm ngước mắt nhìn Tô Hòa, đôi mắt kia trầm tĩnh, thâm thúy, hắn mở miệng đánh giá Tô Hòa bốn chữ.
"Miệng lưỡi sắc bén." Nghiêm Lâm nói.
Tô Hòa cũng không tức giận, nụ cười của cô cũng không thay đổi, "Tôi muốn hỏi Đốc quân, nếu như chiến sự thật sự nổ ra, Đốc quân cảm thấy kinh doanh gì là tốt nhất?"
Không đợi Nghiêm Lâm trả lời, Tô Hòa liền tự hỏi tự đáp, "Đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-ki-chu-nha-ta-rat-nguy-hiem/4094390/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.