Quả nhiên không lâu sau, chuyện Tô Hòa là hồng nhan tri kỷ của Nghiêm Lâm đã được truyền ra khắp xã hội thượng lưu ở Yến Kinh. 
Biết Tô Hòa kinh doanh nhà máy dệt may, không ít người cầm tiền đến chỗ cô đặt đơn hàng. 
Cùng lúc với việc nhà máy dệt Hồng Nguyên làm ăn có khởi sắc, chuyện Tô Hòa và Nghiêm Lâm cũng càng nháo càng lớn. 
Yến Kinh gần như không ai không biết, con gái hội trưởng thương hội Du thành vô cùng thân cận với Đốc quân. 
Có lẽ là nháo quá lớn, Nghiêm Lâm cũng gọi hỏi cô. 
Tô Hòa vừa nghe điện thoại, âm thanh bốn bề yên tĩnh của Nghiêm Lâm truyền đến, "Sao tới tôi cũng không biết, tôi có một vị hồng nhan tri kỷ?" 
Nghe lời này của Nghiêm Lâm, Tô Hòa cũng không hoảng. 
"Đốc quân, tháng này nhà máy dệt may nhận được hơn bao mươi đơn đặt hàng, tiền lợi kiếm được đều bù vào khoản nợ của ngài, không có đồng đại dương nào đến được túi tôi cả." Tô Hòa nói thẳng. 
Bên kia nhất thời không đáp. 
Yên lặng một lát, Nghiêm Lâm hỏi, "Cho nên danh tiếng của tôi là để trả nợ cho cô?" 
"Cái này dĩ nhiên là không phải, mặc tôi dùng danh tiếng của Đốc quân, nhưng dùng rất cẩn thận, cũng chỉ là làm cho ngài nhiễm một chút tin đồn hương sắc mà thôi." 
"Chỉ là nể tình mọi người tìm tôi làm ăn, đều là nhìn mặt mũi Đốc quân, Đốc quân ngài ra tay rộng rãi, lúc nào đó lại thiếu tôi thêm một khoản tiền đi." Tô Hòa nói rất quan tâm. 
Rõ ràng là Tô Hòa chiếm tiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-ki-chu-nha-ta-rat-nguy-hiem/4094388/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.