Năm nay Nghiêm Lâm đã ba mươi tuổi. 
Tuổi này của hắn đã sớm lấy vợ, nhưng phu nhân qua đời rất sớm, sau đó Nghiêm Lâm cũng không lấy vợ nữa. 
Nghiêm Lâm giữ mình, bên người ngay cả một hồng nhan tri kỷ cũng không có, ngược lại không ít người nhét phụ nữ vào chỗ này của hắn, bởi vì mục đích không tốt, Nghiêm Lâm cũng không thu nhận một ai. 
Mặc dù Lý Hồng Viễn nhìn qua nho nhã, săn sóc, giống như một người có thể giao phó cả đời, nhưng ông ta quả thực không hề có ý chí kiên định như Nghiêm Lâm. 
Nghiêm Lâm không phải một người lụy vào nữ nhi tình trường, cho nên bạn gái đối với hắn mà nói không phải chuyện lớn gì. 
Hơn nữa Tô Hòa nói rõ mục đích, Nghiêm Lâm cũng hiểu tính toán của cô. 
Vì vậy hắn cũng không cự tuyệt, trực tiếp đồng ý, "Được." 
"Cảm ơn Đốc quân." Lúc này Tô Hòa mới hài lòng cúp điện thoại. 
Sau đó Tô Hòa cũng không hề gọi cho Nghiêm Lâm, mặc dù cô luôn nói là đang cầu xin Nghiêm Lâm giúp đỡ. 
Nhưng cầu xin người khác cũng là một chuyện cần kỹ xảo, Tô Hòa tin tưởng Nghiêm Lâm sẽ làm được chuyện mà hắn đã hứa hẹn. 
Có chừng mực mới là cách mưu lợi thông minh, cầu xin người khác không biết điểm dừng mới gọi là ngu xuẩn. 
Tô Hòa bận bịu chuyện chấn chỉnh nhà máy Hồng Nguyên, gần như cả ngày không có nhà, điều này khiến cho Lý phu nhân rất đau lòng, chỉ là như vậy cũng có chút vui mừng, thanh thản. 
Bây giờ Lý phu nhân có một cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-ki-chu-nha-ta-rat-nguy-hiem/4094382/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.