Thấy Tần Trăn Trăn không đúng, Lý Uyển Linh cau mày, "Con có ý gì? Tại sao không thể điều tra sổ sách, con có phải động tay trong sổ sách rồi không?"
Tần Trăn Trăn không dám lên tiếng.
Lần này Lý Uyển Linh cũng gấp, "Con không phải đã làm giả sổ sách đó chứ? Đầu óc con có cái hố phải không? Con thiếu tiền có thể về nhà, sao lại lấy tiền của công ty?"
Lý Uyển Linh cao giọng, giọng Tần Trăn Trăn còn cao hơn so với bà, "Còn không phải bởi vì con tiện nhân Tần Dung kia!"
"Con đừng đánh trống lãng, con cầm tiền thì liên quan gì đến Tần Dung?" Lý Uyển Linh hít sâu một hơi, "Con biết điều thì nói cho mẹ biết, con lấy bao nhiêu tiền của công ty?"
"Sáu triệu." Tần Trăn Trăn báo một con số.
"Con cầm số tiền này làm gì?" Huyết áp Lý Uyển Linh lại bắt đầu tăng cao, thanh âm của bà ta cũng không khỏi cao lên một chút, "Có phải là tiêu tiền ở chỗ đám hồ bằng cẩu hữu hay không?"
"Sao mẹ nghĩ con như vậy? Ba mắng con, ngay cả mẹ cũng không tin con?" Giọng nói của Tần Trăn Trăn bén nhọn, mơ hồ còn làm bộ khóc thút thít.
"Con nhỏ giọng một chút, cảm thấy bản thân còn chưa khiến người khác chú ý đủ phải không?" Lý Uyển Linh kéo cánh tay Tần Trăn Trăn, bà ta nhìn quanh bốn phia, chân mày nhíu chặt hơn.Tần Trăn Trăn mím môi, biểu tình của cô ta hết sức phiền muộn.
"Vậy con xài tiền ở đâu?" Lý Uyển Linh hỏi.
Tần Trăn Trăn quay đầu đi, không muốn trả lời Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-ki-chu-nha-ta-rat-nguy-hiem/4094277/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.